Showing posts with label film Viet. Show all posts
Showing posts with label film Viet. Show all posts

Saturday, June 4, 2011

16/09/2010 Phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long (Bài 2): Nhìn từ bên ngoài


Thứ Năm, 16/09/2010 14:36
(TT&VH) - Trong khi bộ phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long đang chờ quyết định cuối cùng của Hội đồng thẩm định trung ương, các diễn đàn trên mạng vẫn xôn xao ý kiến trái chiều. 

TT&VH ghi nhận những ý kiến của các nhà nghiên cứu, chuyên môn về bộ phim này.

“Nên chiếu thăm dò trong phạm vi hẹp” 

Đó là ý kiến của nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát. Bà cho biết: Tôi đã được xem trailer của Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long trên mạng Internet. Nếu gạch chéo hai gạch không cho nhà sản xuất chiếu là chấm hết. 

Nhưng xét một cách công bằng, trước hết cũng phải ghi nhận lòng thành của một doanh nghiệp tư nhân muốn góp tiếng nói nhân dịp Đại lễ. Chỉ có điều tấm lòng và sự dũng cảm nên ghi nhận, song có lẽ, nhà sản xuất không tinh lắm. 

Nhà sử học Dương Trung Quốc, GS Đinh Xuân Dũng, 
Nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát (từ trái qua phải)
Họ chưa sản xuất phim bao giờ, hoặc quá tự tin ở mình và sự hợp tác với đối tác nước ngoài. Đạo diễn Trung Quốc theo tôi không hiểu hết văn hóa, phong tục tập quán VN. Hoặc họ cốt làm sao cho hấp dẫn... Tình huống này cũng giống như đạo diễn ta đi “làm thuê” vậy. Người dân ở Hoành Điếm chuyên đóng vai quần chúng, đấy là nghề kiếm sống của họ. Không trách họ được, mà trước hết phải trách chính mình. Đáng lẽ nhà sản xuất phải có người trợ lý, hoặc người tinh tường để cũng cái áo ấy, mình thuê của họ, nhưng phải ra chất VN. Quan trọng nhất là phục trang và bối cảnh. Anh thuê của người ta nhưng phải sửa chữa cho phù hợp. Vì thế người cầm trịch phải nắm được văn hóa Việt để biến tấu nó đi. Cái thấy rõ ràng nhất là phục trang và bối cảnh thì phải chú trọng. Dù là dàn diễn viên Việt, mà mặc trong hình thức ấy thì “chết” rồi... 

Nhiều người tưởng sản xuất phim dễ. Nhưng cũng phải ở một cương vị nào đó, hiểu biết nào đó mới đảm đương được công việc nặng nhọc và rất phức tạp này. Nếu không giỏi thì phải có tiền mời nhiều ông cố vấn toàn tâm, toàn ý với dự án của mình... 

Trong quá trình quay của bộ phim này, báo chí có đưa tin, tôi có nắm được. Điều tôi nhận thấy là nhà sản xuất chưa nắm được những điều phức tạp của hoạt động này. Thật là đáng tiếc... 

Hiện giờ, phim mới chỉ được hơn chục thành viên Hội đồng duyệt xem. Vì thế theo thôi, giải pháp là nên chiếu thăm dò trong phạm vi hẹp với sự tham dự của các nhà sử học, đạo diễn điện ảnh, nhà báo... để họ cho ý kiến. 

“Bối cảnh đúng hoàn toàn với lịch sử là điều không tưởng” 

Đó là ý kiến của GS Đinh Xuân Dũng (UV thường trực Hội đồng LL-PB VHNT T.Ư). Ông nói: “Quả là điện ảnh Việt Nam chưa có sự chuẩn bị đầy đủ để có những bộ phim về lịch sử. Trong khoảng 20 năm Hàn Quốc có khoảng 1.000 phim lịch sử... 

Còn với Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long tôi nhận thấy chất Việt Nam độc đáo. Phim thể hiện sinh động, phản ánh trung thực với những nét cơ bản nhất bằng ngôn ngữ điện ảnh về một giai đoạn rất độc đáo của lịch sử dân tộc, giai đoạn Đinh, Tiền Lê và Lý với nhân vật trọng tâm là Lý Công Uẩn. 

Cảnh phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long
Tuy nhiên, bộ phim cũng đứng trước thách thức lớn, hạn chế khi chúng ta không có trường quay, không có đạo diễn thực sự đủ tầm cho phim quy mô lớn, không có lực lượng diễn viên đông đảo, thiếu thốn đạo cụ, trang phục... Có thể sử dụng trường quay, trang phục (may tại Trung Quốc)... thậm chí cả đạo diễn Trung Quốc song tính cách nhân vật, mối quan hệ của người Việt Nam trong phim giữ chuẩn. Và cái nữa cần nhấn là âm nhạc Việt trong phim... 

Tôi có thể kể ví dụ về một tác phẩm múa trước đây, kịch múa Xô Viết- Nghệ Tĩnh, tác phẩm đỉnh cao của nghệ thuật múa Việt Nam. Tác phẩm này thành công chính nhờ đạo diễn người Triều Tiên là Kim Hoàng dàn dựng. 

Bối cảnh đúng hoàn toàn với lịch sử là điều không tưởng. Song từ bộ phim này cũng gợi cho chúng ta thấy cần phải có một trường quay Việt Nam, ê-kíp làm phim lịch sử Việt Nam... Bởi dòng phim lịch sử Việt Nam trong tương lai cần được phát triển. Con người càng vươn lên hiện đại càng phải trở về cái gốc. Lịch sử Việt Nam giúp chúng ta có nhiều bài học. Nhân vật lịch sử của chúng ta độc đáo lắm, vĩ đại lắm...”. 

Chia sẻ với những người tái tạo lịch sử 

Nhà sử học Dương Trung Quốc cho rằng: “Những người ghi chép lịch sử nước mình hay các nghệ sĩ xưa chưa quan tâm đến phản ánh đời sống thường nhật mà thường chỉ ghi chép sự kiện và biến cố lịch sử. Những khoảng trống lịch sử này chính là mảnh đất màu mỡ để nghệ sĩ sáng tạo. 

Tôi có hỏi một số nhà làm phim Hàn Quốc, rằng một số phim của họ được khán giả VN yêu thích có trung thực với lịch sử không? Họ nói, các nhà làm phim quan tâm đến lịch sử và nguyên tắc sáng tạo của họ là để lại sau mỗi bộ phim vẻ đẹp của lịch sử, từ trang phục đến bối cảnh, tính cách và hành động của nhân vật. 

Tôi cho đó là điều ta cần học hỏi và hy vọng các nghệ sĩ bằng khám phá và sáng tạo có thể đóng góp cho lịch sử những giá trị nhất định. Ngay cả khi tìm ra sự thật cũng không thể nhân danh sự thật để bới móc tổ tiên mình vì cái đích cuối cùng khi tìm về lịch sử là đạo lý và bài học lịch sử. Hãy hàn gắn các đứt đoạn lịch sử bằng việc tôn trọng những gì đã biết và tìm tòi, bổ sung những điều chưa biết. 

Vì vậy, dư luận xã hội nên khuyến khích và chia sẻ với các nhà làm nghệ thuật nói chung và các nhà làm phim nói riêng khi họ tái tạo lịch sử”.

Hải Đông - Thu Hằng (ghi)

Bình luận (2)

FootBall
Mình rất đồng tình với ý kiến cửa nhà sử học Dương Trung Quốc "dư luận xã hội nên khuyến khích và chia sẻ với các nhà làm nghệ thuật nói chung và các nhà làm phim nói riêng khi họ tái tạo lịch sử" Có điều đó thì VN mới có nhiều phim LS hay và chât lưọng
Tu Do  (hahahahp@yahoo.com.vn) (11:34 17/09/2010)
FootBall
Kịch bản hay , diễn viên nổi tiếng ,kinh phí khủng chắc gì đã ra được phim hay. Đạo diễn giỏi đến mấy ( hoặc cố vấn của họ ) không hiểu sâu sắc văn hóa Việt nam thì làm sao được phim lịch sử Việt nam - chưa nói là làm hay?. Không nên xem nhẹ các yếu tố khác : trang phục , bối cảnh , lời thoại ...Ch1nh những cái đó lộ rõ nhất đẳng cấp của nhà làm phim . Suy cho cùng , khi xem thấy ngay ĐẤY LÀ PHIM LỊCH SỬ VIỆT NAM , còn có hay không lại phải tốn khá nhiều giấy mực .
Bá Lập  (nhaatsaanhanoi@gmail.com) (09:27 17/09/2010)

15/09/2010 Phim "Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long" (Bài 1): Phải chỉnh sửa những gì?


Thứ Tư, 15/09/2010 11:39
(TT&VH) - Khi trailer dài chưa đầy 3 phút và một số ảnh phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long xuất hiện trên mạng internet, bộ phim dài gần 900 phút này lập tức bị “soi” cực kỳ kỹ. “Người trong cuộc” - những người thực hiện và đã xem trọn vẹn 19 tập nói gì về bộ phim này? 

4 vấn đề phải “chỉnh sửa, xử lý” 

Đó là nhận xét được Hội đồng trung ương thẩm định phim truyện và lãnh đạo Cục Điện ảnh đưa ra. 

Cụ thể, Hội đồng này cho rằng: Các nhà làm phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long đã xây dựng được một bộ phim có tính chuyên nghiệp cao, hấp dẫn người xem, dàn diễn viên thể hiện xuất sắc ở tất cả các tuyến nhân vật, việc thể hiện nhân vật Lê Long Đĩnh đã được làm theo đúng góp ý trong văn bản giám định kịch bản. 

Cảnh trong phim Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long
Tuy nhiên, sau khi xem phim, Hội đồng cũng đề nghị: “Vì đa số các cảnh quay được thực hiện tại Trung Quốc, nên có thể dễ gây cho người xem có cảm nhận đây là một bộ phim truyền hình của Trung Quốc, một số chi tiết và lịch sử cần được tái hiện làm đúng với lịch sử để tránh phim mang dáng dấp dã sử của Trung Quốc như giám định kịch bản đã nêu. Đề nghị chỉnh sửa và xử lý một số vấn đề sau: 

1. Cắt một số cảnh quay quá quen thuộc của Trung Quốc dễ gây sự hiểu nhầm cho khán giả như cảnh vua đi lại ở cầu dích dắc trên mặt hồ, một số đại cảnh có đông diễn viên là người Trung Quốc, trang phục Trung Quốc, sửa lại một số lời thoại mang dáng dấp của phim dã sử Trung Quốc cùng một số lời thoại hiện đại. 

2. Bỏ bớt lời thoại của Lý Công Uẩn nói với vua Lê Hoàn về việc nhà Chu 800 năm hưng thịnh để lặp lại, cảnh đứng trước núi cao lại khen đây là thành Đại La. 

3. Một số vấn đề liên quan đến lịch sử cần sửa lại (phần này đã được góp ý trong văn bản giám định kịch bản là cần phải bám vào chính sử để thể hiện), như việc Lê Hoàn lên ngôi và cuộc kháng chiến chống quân Tống, sự kiện Lê Hoàn đánh Tống được ghi trong sử như một trong những trang oai hùng tại sông Bạch Đằng, Tây Kết nhưng trong phim lại đưa ra một địa danh không có thực là Chu Tước như vậy là sai với lịch sử. Câu nói Lê Hoàn ra lệnh cho quân sĩ ai đánh thì chém đầu, cẩm nang của sư Vạn Hạnh không cần đánh sau 21 ngày quân giặc tự động rút lui sẽ gây ra suy diễn, việc lập Quốc sư cho Vạn Hạnh, câu nói về con Lý Công Uẩn sau này đi thi sẽ đỗ Trạng Nguyên không hợp vì thời đó chưa có Trạng Nguyên. 

4. Chỉnh sửa lại phần kết, để làm sao thể hiện được đây là nhu cầu phát triển của nước Đại Cồ Việt cần có một kinh đô xứng tầm mà Lý Công Uẩn sáng suốt nhận ra, chứ không phải là bắt chước Trung Quốc”. 

“Những chỉnh sửa chỉ là tiểu tiết”? 

Ngày 14/9, TT&VH đã liên hệ với nhà sản xuất bộ phim này - Công ty Truyền thông Trường Thành. Ông Trịnh Văn Sơn (Giám đốc công ty) cho biết, ông là người chấp bút cho kịch bản và cố vấn là nhà biên kịch Trung Quốc, Kha Chương Hòa. Sau hơn nửa năm trời ông Sơn cùng ê-kíp làm phim “ăn nằm, ở dề” tại trường quay Hoành Điếm (Trung Quốc) và gần một tháng thực hiện khoảng 30% cảnh quay tại VN, ông khẳng định, kịch bản bám sát các sự kiện lịch sử được phản ánh trong sử sách, đặc biệt là cuốn Đại Việt sử ký toàn thư và tiếp thu ý kiến của Hội đồng thẩm định kịch bản của Cục Điện ảnh VN trước khi đưa vào sản xuất. 

Ông Sơn cũng cho phóng viên xem bộ hồ sơ chi tiết về các mẫu phác thảo trang phục và phác thảo các cảnh quay lên tới hàng chục cuốn. 

“Để thực hiện bộ phim này, chúng tôi đã có sự chuẩn bị kỹ lưỡng, tham vấn các chuyên gia đầu ngành trong nước và mời hợp tác những người có uy tín ở từng lĩnh vực chuyên sâu. Chẳng hạn, về phục trang, GS-TS Đoàn Thị Tình (Trung tâm Bảo tồn phát huy nghệ thuật dân tộc) đã chụp ảnh các tượng thờ, tượng điêu khắc và tượng đá ở đền chùa VN và trên cơ sở đó, vẽ phác thảo từng trang phục. Ở mỗi bản vẽ, chúng tôi đều có sự so sánh, đối chiếu với các trang phục cùng thời của Trung Quốc và nhận ra các trang phục VN có nhiều điểm khác nếu không muốn nói là đẹp và cầu kỳ hơn. Cũng có những trang phục về cơ bản giống nhau nhưng họa tiết hay hoa văn trên thân áo, ống tay khác hẳn. Các mẫu thiết kế bối cảnh do hoạ sĩ Phan Cẩm Thượng phác thảo, cùng với hoạ sĩ người Trung Quốc thống nhất và thường phải có ba phương án đưa ra để chọn bối cảnh hay trang phục hợp lý hơn cả”, ông Sơn nói. 

Ông Sơn khẳng định những chỉnh sửa chỉ là tiểu tiết. Ông cùng các nhà làm phim đã sớm thực hiện theo yêu cầu của hội đồng và hy vọng phim sẽ sớm ra mắt khán giả. 

Bài 2:  Lý Công Uẩn - Đường tới thành Thăng Long: Nhìn từ bên ngoài

Hải Đông - Thu Hằng




Bình luận (7)

FootBall
luôn luôn ủng hộ phim này!mặc dù chưa xem!
nguyễn thanh hải  (lies.inlove@yahoo.com) (07:35 16/04/2011)
FootBall
Những gì là lịch sử chúng ta nên thừa nhận, mất lịch sử là một thì mất cột nguồn
ABC  (dfajl@yahoo.com.vn) (12:14 02/03/2011)
FootBall
phim lịch sử Việt Nam thật ít trong khi bề day lịch sử của chúng ta dã trải qua hơn 4000 năm thật đáng tiếc!!!!!
Phung Van Toan  (conthuyenlacloi_tinhyeu_9260@yahoo.com) (10:40 26/01/2011)
FootBall
Bạn nói thì nghe hay lắm!Chứ nếu đóng phim ở phim trường Việt Nam thì lấy đâu ra?. Lúc đó bối cảnh xấu thì lại chê. Chính thế mới phải sang Trung Quốc. Nhưng ở đây ta chỉ mượn địa điểm thôi. Chứ trang phục, diễn viên, diễn xuất ... vẫn là của Việt Nam đấy chứ. Cùng lắm ta có nhờ ông đạo diễn Trung Quốc góp sức. Vì đạo diễn cổ trang ở VN còn yếu kém. Như thế này thì không thể gọi là mất văn hóa được. Không những thế,qua bộ phim này,đạo diễn VN còn học hỏi được thêm kinh nghiệm. Bạn đừng nói là học để sau này bắt chước mà làm theo TQ nhá. nhìn mấy phim Hàn Quốc đi. Họ cũng phải học cách làm phim của TQ đấy. Có khác chăng là HQ đầu tư xây dựng cung điện,trang phục hoành tráng hơn VN thôi.Cũng phải vì họ là nước phát triển. Còn chúng ta không có nhiều vốn đầu tư đi mượn địa điểm cũng không nên chê trách.Hơn nữa cả bộ phim ngốn gần 100 tỉ đồng. Đóng phim rồi vất vào trong kho có phải phí không? Vừa phí tiền vừa tốn công sức.Theo tôi thấy cứ chiếu phim để dân ta coi. Dù sao phim cũng bám sát lịch sử, con cháu ta xem không bị mất gốc đâu.
Nguyen Phuong Anh  (pamychiki@yahoo.com) (11:06 14/11/2010)
FootBall
Qua' Dung' nhung minh thay cung~ hay lam' ma
nguyen di tung  (nhocxxcm@yahoo.com.vn) (06:54 04/10/2010)
FootBall
Là một sinh viên, Mặc dù là bản thân tôi cũng chưa được xem trọn bộ phim. Nhưng qua giới thiệu tôi cũng được biết chút ít về bộ phim. Tôi cũng thấy không hài lòng về bộ phim. chúng ta kỉ niệm đại lễ ngàn năm Thăng Long thì những gì chúng ta muốn thể hiện phải là của chúng ta. Dân chúng chắc cũng không chào đón một sự kiện lớn của dân tộc mình trong bối cảnh như thế. Tôi mong mọi người xem xét lại có nên cho ra mắt công chúng bộ phim này hay không? Người Việt Nam phải biết lịch sử của mình nhưng là trong bối cảnh của đát nước mình, nhân dân mình....
Nguyễn Thị Hiền  (beconhocnhay@gmail.com) (12:55 30/09/2010)
FootBall
Trong nhiều ngày qua, cư dân mạng và rất nhiều người dân đều bày tỏ thái độ không đồng tình với bộ phim "Lý Công Uẩn-Đường tới Thăng Long". Hầu hết, họ cho rằng bộ phim mang văn hoá Trung Quốc nhiều hơn văn hoá Việt. Nếu quả vậy thì thật đáng buồn. Chúng ta làm Đại lễ, cái cốt yếu là văn hoá Việt, sự hình thành và phát triển cội nguồn, hào khí sông núi Việt chứ không phải sự hoành tráng gì đấy, nhất là sự hoành tráng khi đi vay mượn văn hoá. Tổ tiên Đại Việt ta đã đổ biết bao xương máu, trí tuệ, văn hoá…để có một nền văn hoá riêng biệt Việt Nam như ngày hôm nay. Lại nhớ khi xưa, Bác Hồ không đồng tình quan điểm với một số chí sĩ yêu nước, nhờ ngoại ban để giải phóng dân tộc, nhưng đó mới chỉ là vấn đề chính trị, mất nước, chúng ta vẫn còn cơ hội giành lại độc lập, nhưng mất văn hoá, mất cội nguồn liệu chúng có giành lại được không?. Bộ phim "Lý Công Uẩn-Đường đến Thăng Long" với những người dân như chúng tôi chưa được xem trọn bộ, chỉ vài nét qua quảng cáo, qua hình ảnh trên mạng mà thôi. Vì thế tôi cũng chưa rõ lắm về vấn đề văn hoá Trung Hoa trong bộ phim cho nên không khẳng định gì nhiều. Với những người làm phim, những người có trách nhiệm, nhất là Bộ văn hoá và những cơ quan liên quan, hãy cùng nhau ngồi lại, bàn bạc tìm ra phương giải quyết thích hợp nhất. Kinh phí làm phim là của dân, văn hoá trong phim cũng là của dân, cả hai không thể mất. Song, phải đặt văn hoá dân tộc Việt lên hàng đầu, tuyệt đối không thể mất văn hoá. “Đừng để có tội với một ngàn năm sau”
phan quoc khuong  (khuongquocphan@yahoo.com) (03:2