Wednesday, January 18, 2012

Đầm tôm bị cưỡng chế giờ ra sao?

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2012-01-17
Chị Phạm Thị Hiền, vợ anh Đoàn Văn Quý, một trong bốn người bị bắt vì chống người thi hành công vụ trong vụ án Tiên Lãng đang lên tiếng kêu cứu.

Photo courtesy of phapluat
Đầm tôm của gia đình ông Vươn trong ngày 
xảy ra vụ cưỡng chế
Cô lập đầm


Lý do là vì chính quyền phong tỏa đầm nuôi tôm của gia đình chị nhưng lại lén lút cho phép một số kẻ có máu mặt trong xã công khai đến vơ vét mọi sản phẩm đang chờ thu hoạch của gia đình trong nhiều ngày qua. Trước tiên chị Hiền cho biết:

Từ hôm xảy ra vụ cưỡng chế khi nhà em lên bờ rồi thì có một lực lượng xuống tiếp quản đầm nhà em ngay và đã đánh bắt tôm cá thủy sản và tất cả hoa màu trên đất của gia đình nhà em...

Mặc Lâm : Vâng, những cái đầm đó là 40,3 hecta đầm nuôi tôm thủy sản của gia đình, phải không ạ ?
Bà Phạm Thị Hiền : Vâng ạ, tổng diện tích là 40,3 hecta ạ.


Mặc Lâm : Sau khi bị cưỡng chế thì hình như UBND xã đã cô lập vùng đó, không cho ai vào, phải không chị?
Bà Phạm Thị Hiền : Vâng ạ.


Mặc Lâm : Như vậy thì làm sao mà có người vào được để lấy thủy sản trong đầm của gia đình chị ?
Bà Phạm Thị Hiền : Đấy là lực lượng của họ, lực lượng của UBND huyện và UBND xã họ xuống, và chỉ có họ mới được ở đấy. Họ không cho ai tiếp cận với khu vực bị cưỡng chế.


Mặc Lâm : Vâng, theo chị thì thủy sản trong đầm của gia đình nuôi cho tới thu hoạch thì còn nhiều ít ?
Bà Phạm Thị Hiền : Vâng, thưa anh, như chúng em làm nghề thủy sản này thì chỉ mong đến Tết tập trung thu vào dịp Tết, vì Tết bao giờ cũng được giá cho nên bọn em tập trung thu vào tháng Tết. Thế nhưng mà từ ngày bọn em nhận được cái lệnh cưỡng chế này thì mình cũng không còn đầu óc đâu để mà đánh bắt, và đến bây giờ thì bọn em không kịp thu cái gì mà mình đã đầu tư không biết là bao nhiêu. Đến bây giờ thì mình trồng cây để cho họ ăn quả như thế đấy anh ạ.


Mặc Lâm : Vâng, diện tích đất bị quy vào diện cưỡng chế là 19,3 hecta phải không ạ ?
Bà Trần Thị Thương : Vâng.


Mặc Lâm : Vậy thì 21 hecta còn lại không thuộc diện bị cưỡng chế mà tại sao gia đình cũng vẫn không vào được để thu hoạch ?
Bà Trần Thị Thương : Vâng. Đến bây giờ họ vẫn không cho bọn em không những không được thu hoạch mà họ còn không cho bọn em bước chân vào đầm đấy nữa.


Mặc Lâm : Có nhiều người dân cho biết tên những người vào đầm nhà chị để đánh bắt hải sản bất hợp pháp, vậy chị có biết họ là ai không?
Bà Trần Thị Thương : Dạ có ạ. Chủ là vợ chồng nhà Thanh Kết với lại anh Chương ạ. Chỉ có hai người đấy


Mặc Lâm : Những người đấy làm việc trong chính quyền hay là người dân thường?
Bà Phạm Thị Hiền : Họ chỉ là những người dân thường thôi, nhưng mà ở xã thì họ là những người có máu mặt, những người có tiền. Đấy là cánh hậu của UBND huyện và UBND xã ạ.

Tận diệt hải sản

Mặc Lâm : Chị có thể cho biết cách khai thác, cách họ đánh bắt thủy sản trong đầm của gia đình nhà chị như thế nào ? Họ vào họ giăng lưới hay làm sao? Chị có thể kể cụ thể không?


cc2-250.jpg
Chị Hiền (trái) và chị Thương.
Photo courtesy of phapluat.com

Bà Phạm Thị Hiền : Thưa anh, trước đây thì gia đình em chỉ đánh bắt bằng những nguồn an toàn như là lưới, quăng chài, bơm vét thôi, nhưng mà đến bây giờ khi họ vào đầm nhà em thì họ hoàn toàn dùng hết bằng điện. Điều đó có nghĩa nếu như dùng hết bằng điện thì có nghĩa là tuyệt chủng vì họ đánh giết đến cả con tép con tôm mà đi. Tất cả mà dùng điện thì sẽ giết hết, sẽ hủy diệt hết, không còn gì nữa. Em đang lo là tới đây nếu chị em em có tiếp quản lại đầm thì không biết là liệu có còn cái gì nữa không đấy ạ. Bởi vì đến cái trứng tôm, trứng cá bây giờ cũng bị hủy diệt hết vì họ dùng điện mà anh.


Mặc Lâm : Vâng. Thưa chị, gia đình chị biết số người đó đã vào trong đầm của mình để đánh bắt một cách tùy tiện như vậy, chị có làm đơn hay là chị có kêu gọi chính quyền xã hay huyện để bảo vệ cho tài sản tư của chị hay không?
Bà Phạm Thị Hiền : Dạ thưa anh, đến bây giờ, tới ngày hôm qua bọn em mới làm đơn tố cáo tội phạm về cái tội phá hủy nhà em, chứ còn em cũng chưa làm được bởi vì là bọn em mới làm đơn chung về tất cả hoa màu trên đất của gia đình, gộp chung như vậy chứ còn chưa có chính thức một bản nào nói về trị giá hay nói về con số chính xác để mà đi thưa kiện ạ.


Mặc Lâm : Xin chị cho biết là tổng số lượng ước tính tài sản gia đình bị mất thì chị ước lượng khoảng bao nhiêu ạ?
Bà Phạm Thị Hiền : Dạ thưa anh, cái ngôi nhà của nhà em hai tầng với lại tất cả chuồng trại nếu như mà xây trên cái mặt bằng trên đường bằng phẳng thì nó chỉ mất có khoảng 500 triệu thôi, thế nhưng để chuyển được tất cả nguyên vật liệu thì huy động cả tiền và công các thứ thì nó phải gấp đôi cái giá như thế, là bởi vì chuyển từ trên đường xuống tới chỗ nhà em xây lên cái công trình đấy thì tiền công cũng phải tương đương với tiền nguyên vật liệu anh ạ.


Mặc Lâm : Dạ. Còn vấn đề thủy sản mất ở trong đầm hiện nay thì mất khoảng bao nhiêu tiền?
Bà Phạm Thị Hiền : Vâng. Nếu như nhà em bắt vào cuối năm này thì tổng thu phải là 800 triệu ạ.


Mặc Lâm : Vâng. Xin cảm ơn chị rất nhiều về những thông tin này. Chúng tôi cũng cầu chúc gia đình chị được may mắn về sau. Dạ. Cảm ơn chị nhiều lắm.
Bà Phạm Thị Hiền : Vâng. Cảm ơn anh. Xin chào anh.



Le Nguyen (Danlambao) - Kinh nghiệm thực tiễn của đời sống xã hội đã để lại cho loài người nhiều bài học hữu ích trong tiến trình phát triển xã hội loài người. Bài học kinh nghiệm lịch sử chỉ ra những sai phạm để thế hệ kế tục cải sửa nhận thức, củng cố cách sống, mức sống, phẩm chất sống của người đời sau tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn người đời trước. Thế cho nên, các nhà tư tưởng, những bộ óc vĩ đại của nhân loại không ngừng sáng tạo, luôn thay đổi tư duy, luôn tìm cái mới nhằm hoàn thiện con người, xã hội và cơ cấu tổ chức cai trị xã hội loài người.


Điều kiện tiên quyết để phát triển ổn định đúng hướng là con người biết hướng thiện, biết đùm bọc yêu thương và công bằng xã hội phải được thực thi trong thực tế đời sống. Nếu vì lý do nào đó, hai điều kiện tiên quyết "đùm bọc yêu thương và công bằng xã hội" cũng có nghĩa rằng chuẩn mực công bằng bác ái bị giai cấp cầm quyền, bị đời sống xã hội làm cho tha hóa, đẩy loài người trở về thời man dã mông muội sẽ là thảm hoạ cho sự phát triển của xã hội loài người. Bởi độc ác thú tính đi cùng với bất công xã hội là mầm mống của bạo loạn cách mạng, của máu và nước mắt cho nhân loại.


Việt Nam ngày nay dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản đã đánh mất hai điều kiện tiên quyết công bình và yêu thương để phát triển. Ở đó, kẻ cướp quyền lực, nắm gìữ quyền lực dư thừa độc ác, khuyến khích nuôi dưỡng thú tính cho thú tính lên ngôi, chúng áp bức bóc lột người dân bị trị trầm trọng hơn cả thời vua chúa xa xưa, thời thực dân xâm lược và bất công xã hội tràn lan ngang nhiên tồn tại trước mặt mọi người như chốn không người. Chúng-kẻ thống trị, bọn cường hào ác bá mới thản nhiên cướp, giết, sống, hưởng thụ trên nỗi thống khổ của đồng bào.


Chắc chắn rất ít người không biết những bất công trong đất nước Việt Nam hiện nay, một trong nhiều bất công hiện hữu trong xã hội của nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam, dễ thấy nhất là mặt luật pháp. Có thể nói nhà nước được gọi là pháp quyền này, có rất nhiều luật văn bản dưới luật, một rừng luật nhưng những kẻ có chức quyền sử dụng luật rất tuỳ tiện, nếu không muốn nói là những kẻ cầm quyền chỉ sử dụng mỗi luật rừng như các băng đảng xã hội đen trong tổ chức cai trị. Chúng cướp tài sản của dân qua mỹ từ cải tạo công thương nghiệp, qua mặt nạ đất đai thuộc sở hữu toàn dân. Chúng ám sát, thủ tiêu những ai, kể cả đồng chí bị nghi ngờ là thiếu đảng tính, là kẻ thù giai cấp và ngang nhiên giết người trong lúc tạm giữ tạm giam hoặc trong trại tù, vẫn không bị trừng phạt đúng với tội ác gây ra, thậm chí kẻ thủ ác nhởn nhơ, khiêu khích trước mắt thân nhân người bị hại.


Nói về bất công thì rất nhiều khó thống kê đầy đủ nhưng điển hình cho hành động rừng, hành động tuỳ tiện của hệ thống tư pháp thuộc nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam là vụ án của ông Trịnh Xuân Tùng bị trung tá công an Nguyễn Văn Ninh đánh chết ngay thủ đô hoà bình Hà Nội, và vụ việc kỳ tài đất Tiên Lãng, Đoàn Văn Vươn sử dụng súng, mìn chống cưỡng chế bất công ở Cống Rộc, Hải Phòng gây thương tích cho bốn công an hai bộ đội, cả hai vụ việc đều gây sốt lẫn thu hút sự quan tâm trong dư luận xã hội. Thế mà hệ thống tư pháp được gọi là pháp quyền không ngần ngại diễn trò luật pháp trước mũi đông đảo quần chúng nhân dân với việc gán ghép tội danh tùy tiện đưa ra xét xử trước tòa.


Vụ việc của ông Trịnh Xuân Tùng vi phạm luật nếu có, chỉ là không đội mủ bảo hiểm khi tham gia giao thông, cự cãi trả giá thêm một bớt hai về mức tiền phạt với công an Nguyễn Văn Ninh, người thi hành luật pháp giao thông, không quá nghiêm trọng để phải bị đánh gãy cổ, bị mang về đồn không cho ăn, không cho uống, không cho bác sĩ khám, không cho đưa đi viện chữa trị mặc cho thân nhân ông Trịnh Xuân Tùng nài nỉ, khóc lóc van xin và gần sáu tiếng đồng hồ giam giữ kể từ khi gây thương tích cho ông trịnh Xuân Tùng đến khi tình trạng sức khỏe ông quá tồi tệ mới được đưa đi bệnh viện với còng số tám trên cáng cứu thương, dã man hơn khi các công an áp tải nói với nhân viên bệnh viện ông là tội phạm? Tất cả diễn tiến trong gần sáu giờ giam giữ đã lộ rõ tội cố ý giết người của công an Nguyễn Văn Ninh khó chối cãi nhưng ông ta chỉ bị cơ quan tố tụng ghép vào "tội làm chết người khi thi hành công vụ" với mức án đề nghị ba, bốn năm tù cho một mạng người, rõ là quá hề không thể hề hơn!


Vụ việc ông Đoàn Văn Vươn, dù nghiêm trọng vì sử dụng vũ khí chống lệnh cưỡng chế, không ai có thể bao biện, ủng hộ cho hành động bạo lực gây thương tích cho người thi hành lệnh cưỡng chế (xin miễn sử dụng chữ thi hành công vụ, vì hiếm khi thấy những người "đứng đường, cưỡng chế" thật sự đúng nghĩa thi hành công vụ)! Tuy nhiên, nói đi thì cũng phải nói lại, vụ việc sẽ không đi quá xa nếu những kẻ có chức quyền không âm mưu cướp trắng công sức, mồ hôi nước mắt của mấy mươi năm lấn biển, chinh phục biển thành thửa, thành vuông nuôi trồng thủy sản, đã đẩy gia đình ông Đoàn Văn Vươn đến đường cùng, khi mọi biện pháp ôn hòa tuân thủ luật pháp, hoà giải đối thoại trước đó đều vô hiệu, thậm chí bị lường gạt khiến ông phải manh động tạo dư luận xã hội như tiếng chuông cảnh tỉnh bọn cường hào ác bá thời xã hội chủ nghĩa, phải buông dao đồ tể vì ở đâu có áp bức thì ở đó có đấu tranh như ông tổ cộng sản nói. Thế thì hành động bạo lực sử dụng hung khí chống cưỡng chế gây thương tích cho sáu người thi hành cưỡng chế, không ai chết cả, của gia đình ông Đoàn Văn Vươn đã khá rõ nhưng các thành viên trong gia đình ông lại bị ghép vào, bị truy tố ra tòa "tội giết người" như thế có phải rừng, phải tùy tiện không?


Ngoài ra, những diễn biến chung quanh vụ việc của ông Trịnh Xuân Tùng và của ông Đoàn Văn Vươn còn nhiều việc sử dụng luật pháp theo lối rất rừng, rất tùy tiện của kẻ nắm giữ quyền lực theo kiểu "tao là luật, luật là tao" diễn ra trước mắt khiến cho người dân không thể không bức xúc phẫn nộ. Chẳng hạn nhóm công an, dân phòng khống chế, đánh hội đồng ông Trịnh Xuân Tùng gây chấn thương cột sống cổ và những kẻ trực ban ở phường Thịnh Liệt ngăn cản không cho gia đình đưa đi viện chữa trị kịp thời khiến ông phải tử vong trong đói khát, tức tưởi nhưng những kẻ tòng phạm gây ra cái chết của ông Trịnh Xuân Tùng được cơ quan điều tra tiến hành tố tụng kết luận là họ chỉ hổ trợ, thực hiện đúng chức trách, nhiệm vụ được giao nên không bị truy cứu trách nhiệm hình sự trước pháp luật, rõ hệ thống tư pháp quá hề, quá tuỳ tiện không thể tùy tiện hơn!


Trong vụ án gia đình Đoàn Văn Vươn thì những người liên hệ không kể những người đàn ông có thể có tham gia chống cưỡng chế bằng vũ khí nên bị "cán bộ là đầy tớ"đánh đập trả thù, không bàn đến. Riêng vợ con ông Vươn, bà Phạm Thị Hiền vợ ông Đoàn Văn Quý, em dâu ông Vươn cứ cho là chống cưỡng chế đi. Nhưng ai, luật pháp nào cho phép những người đại diện chính quyền thực thi luật pháp lại ngang nhiên gông vợ ông Quý, vợ ông Vươn, con ông Vươn tuổi vị thành niên đánh đập dã man trước mắt người dân Cống Rộc, xã Vinh Quang, chúng thản nhiên thay mặt tòa án xử tội bằng dùi cui nấm đấm, lên gối xuống chỏ vào bị thịt hai người đàn bà và trẻ em nông dân hiền hòa chơn chất, giai cấp tiên phong góp nhiều xương máu dựng nên nhà nước này. Hành động đại diện luật pháp, thay mặt toà án sử dụng bạo lực xâm phạm thân thể người dân lộ rõ bản chất tùy tiện, khinh thường luật pháp quá mức của kẻ mang danh thực thi luật pháp. Đó là chưa nói đến những khuất tất, mờ ám lẫn vô luật đằng sau lệnh cưỡng chế của quan chức nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam.


Qua hai hai vụ việc của ông Trịnh Xuân Tùng bị công an đánh chết và Đoàn Văn Vươn sử dụng vũ khí chống lệnh cưỡng chế đã chỉ ra sự rừng rú, tùy tiện trong tiến trình điều tra tố tụng cùng với những kẻ đại diện, bảo vệ thực thi luật pháp trong hệ thống tư pháp của nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam mà lòng dạ tham lam độc ác, man rợ như thú hoang thì lấy chi thực hiện công bằng xã hội với lại đùm bọc yêu thương, hai điều kiện tiên quyết để đất nước phát triển đi lên sánh vai, hòa nhập cùng các nước văn minh tiên tiến của cộng đồng nhân loại. Không những thế, không những rừng rú, tùy tiện trong thực thi luật pháp, những kẻ có chức quyền, nắm giữ quyền lực nhà nước còn có đặc tính đáng sợ hơn là "hèn với giặc, ác với dân".


Không biết có nhiều người nhận ra sự "hèn, ác"của bọn người này không?


Với thủ đọan thành lập "dân quân biển"một hình thức đẩy trách nhiệm về cho nhân dân, đưa ngư dân làm bia thịt cho súng đạn giặc tàu thay cho lực lượng biên phòng biển, và ở trên bờ, bọn còn đảng còn mình vận động tuyên dương "hiệp sĩ đường phố" tay không bắt cướp dễ nguy hiểm đến tính mạng hay nói cách khác là đưa dân đóng vai thế thân thay cho lực lượng công an còn đảng, còn mình. Có lẽ không đâu trên thế giới, nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ và nhiệm vụ ngăn ngừa tội phạm bảo vệ trật tự trị an lại được giao cho lực lượng không chuyên nghiệp, điều đó nói lên sự hèn nhát, vô trách nhiệm của kẻ cầm quyền.


Có thể hai thủ đoạn "dân quân biển và hiệp sĩ đường phố" của các quan chức nhà nước đã dẫn, khó thuyết phục dư luận là các quan chức cộng sản hèn với giặc ác với dân nếu không chỉ ra được những cá nhân quan chức hèn nhát, độc ác cụ thể.


Thiết nghĩ độc ác của quan chức cộng sản không cần phải nói đến vì ai cũng thấy nhưng để nhận diện quan chức cộng sản hèn nhát cụ thể, cần quay lại vụ việc ông Đoàn Văn Vươn sử dụng bạo lực quyết liệt bảo vệ đầm nuôi trồng thủy sản, nổ ra như quả bom gây chấn động dư luận cả nước làm cho bốn công an, hai bộ đội bị thương trong đó có thượng tá Lê Văn Mải, trưởng công an huyện Tiên Lãng. Về vụ việc này, có rất nhiều bài phân tích, bình luận trên nhiều khía cạnh, nhiều ngỏ ngách và có một số ý tưởng trùng lắp nhưng tuyệt nhiên không có ai nhắc đến sự việc hèn nhát cụ thể của quan chức nhà nước. Theo tin tức có được thì trưởng công an huyện là tên hèn nhát cụ thể bởi trong đám công an, bộ đội trúng đạn hoa cải người bị trúng vô mặt, vô tay, vô ngực, vô bụng chỉ có tên trưởng công an trúng vào lưng và chân. Thế thì tại sao tên công an Lê Văn Mải lãnh đạn vào lưng vào chân? Chỉ có cách giải thích là tên lãnh đạo công an huyện hèn nhát, nghe tiếng súng nổ đâm hoảng loạn né núp hoặc bỏ chạy nên mới bị bắn vào lưng vào chân. Riêng nhận định của các bạn công an còn đảng còn mình, cấp thừa hành thì sao, có còn mù quáng đem thân che chắn cho lãnh đạo nữa không và số phận các bạn sẽ ra sao lúc biến loạn xảy ra mà khả năng lãnh đạo bỏ bạn cao bay xa chạy là có thật?
Le Nguyen




http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/interview-victim-coercion-ml-01172012153607.html


http://danlambaovn.blogspot.com/

4 Ý kiến:


  1. donghailongvuongJan 17, 2012 05:25 AM
    Tôi rất mong các anh hùng, hào kiệt và cả đầu gấu-xã hội đen, thanh niên có chút máu nóng nhưng động lòng trắc ẩn quê ở Hải Phòng phải lên tiếng bênh vực cho trường hợp của gia đình anh Đoàn Văn Vươn.
    Vì dư luận trong nước, báo thuộc nhà nước, báo không thuộc nhà nước quản lý dù có lên tiếng bênh vực, ủng hộ gia đình anh Đoàn Văn Vươn tất cả chỉ là nhất thời. Với sức ép của dư luận tạm thời những kẻ cường hào-ác bá ở thôn quê sẽ tạm thời lùi bước, và chấn an dư luận, xoa dịu tạm thời. Nhưng về lâu về dài gia đình anh Vươn sẽ khốn khổ, khốn nạn suốt cuộc đời vì sẽ bị trả thù (nhiều cách khác nhau).
    Tự hào dân đất Cảng, thành phố hoa phượng đỏ, giang hồ đất Cảng là phải thể hiện vào những lúc như thế này. Đừng để lúc nào đó ra ngoài xã hội người ta dè bỉu, một người như anh hùng nông dân như Đoàn Văn Vươn, mà không có một tiếng nói của thanh niên, trai tráng, những người đang tại chức cất lên một câu nói bênh vực cho người đồng hương của mình.
    Không phải ngẫu nhiên mà trường hợp của anh Đoàn Văn Vươn được rất nhiều người quan tâm và ủng hộ ngầm huặc thể hiện bằng hành động cụ thể.
    Đâu rồi các giang hồ đất Cảng đâu rồi !
    Hãy lên tiếng nói và tác động đến chính quyền địa phương để người ta nương tay và trả lại công lý cho gia đình anh Vươn. Chính các bạn mới là những người hữu hiệu nhất bênh vực (về lâu về dài) cho anh Vươn cùng gia đình.





    1. xoathantuongJan 17, 2012 07:46 AM
      "Nhưng về lâu về dài gia đình anh Vươn sẽ khốn khổ, khốn nạn suốt cuộc đời vì sẽ bị trả thù (nhiều cách khác nhau)"
      - Đúng thế. Con cái có thể không đưọc đi học vì thế này thế kia, thiếu giấy này giấy nọ. Nuôi trồng thì cho bọn xã hội đen bỏ thuốc độc vào cho chết hết. Rồi sẽ sống dở, chết dở. Dám bắn lại bọn chúng không? - Không, vì tụi nó là xã hội đen trên nguyên tắc, nhưng có hậu thuẫn hoặc nhắm mắt làm ngơ của địa phương,... Đau đớn thân phận dân đen thời nay.

  2. donghailongvuongJan 17, 2012 07:25 AM
    Xin mọi người đọc/nghe bài sau trên BBC. Quá khốn nạn!
    EM DÂU ÔNG VƯƠN: "XÃ HỘI ĐEN TỚI VƠ VÉT TÔM CÁ"
    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2012/01/120117_phamthihien_iv.shtml
    Trả lời phỏng vấn BBC tiếng Việt, chị Phạm Thị Hiền, vợ của ông Đoàn Văn Quý (em trai ông Đoàn Văn Vươn) mô tả có "người của xã hội đen" tới vơ vét tôm cá tại khu đầm thuộc khu vực cưỡng chế (19,3 ha) và cả khu vực không bị cưỡng chế (21 ha) của gia đình.
    Theo chị Hiền ngoài 300 triệu đồng đầu tư ban đầu thì thiệt hại cho gia đình là rất lớn vì số thủy hải sản gồm tôm, cua, cá, tép đều tới mua thua hoạch trước Tết.
    Chị cũng cho biết đã báo các cơ quan "lớn hơn" cấp huyện và thành phố để mong được giải quyết.

  3. buipham Jan 17, 2012 09:03 AM
    ĐCSVN sản xuất toàn bọn cướp giựt dân Đúng là thành phần cặn bã xã hội .

2 comments:

  1. From: Dzung T
    Sent: Wednesday, January 18, 2012 9:24 AM
    Subject: [Exryu-ww-Forum] Đểu chính trị

    Rất hạn hẹp trong giai đoạn cộng sản VN cướp chính quyền, cái đểu chính trị chẳng những làm đời Phan Khôi khổ sở, làm cái chết của Phạm Quỳnh còn nhiều điều không sáng tỏ, đáng hổ thẹn, gây cảnh nồi da xáo thịt trong nhiều gia đình ngoài Bắc, Trung, và chia ly trong Nam... rồi sau đó thanh trừng, lừa bịp trở thành tiêu chuẩn của "nền đạo đức chính trị" của cả Việt Nam hiện nay ...

    Những cuộn dây thừng đi bắt Việt Gian của đám "dân quân" của Võ Nguyên Giáp, những xác người bị bỏ vào bao bố thả tri sông ..., nếu đã bị chìm vào quá khứ bán tín bán nghi, cộng với sự thờ ơ đồng lõa của đám đông bị chi phối bởi cơm, áo, gạo, tiền. Thậm chí còn có thể bị kết án là xuyên tạc, phản động, nói xấu đất nước, phản quốc, Việt gian ...

    THì nay, chuyện cán bộ CS địa phương, con cháu ruột của "bác Hồ" áp chế sai phép (của chính đảng CSVN), cướp tài sản dân đang xẩy ra nhan nhản, đển hình là vụ một "kỳ tài" của chế độ là Đoàn Văn Vươn như bài báo sau đây tường thuật

    0o0

    Một lời cáo buộc (J'accuse) của một người đàn bà như bà Hiền còn có giá trị hơn 1000 lần bản kiến nghị của cả hai nhóm trí thức "lề phải & trái & giữa" của Việt Nam hoặc hải ngoại

    Hiệu ứng của vụ Đoàn Văn Vươn mạnh hơn nhiều, và có thể là giọt nước cuối làm tràn bờ đê

    Tại sao ?

    Tại vì người ta tin được, trong khi các "trí thức, cán bộ" khuynh tả, thân cộng, và cộng sản đều quá thạo môn "đểu chính trị", học từ bác Hồ

    0o0

    Vì đểu chính trị, bác Hồ đã có thể "uốn lưng" xin xỏ đàn anh, (Mao và Stalin), để cho đàn em bắt bớ, sát hại, thủ tiêu những nhân vật có tiếng, có thế lực, có niềm tin (Phạm Quỳnh, Huỳnh Phú Sổ, Tạ Thu Thâu, Trương Tử Anh...)

    Thâu phục Vi Văn Định, cộng tác với HUỳnh Thúc Kháng... dưới danh nghĩa độc lập, tự do

    Tử làm con số thống kê về số người Việt bị thanh toán vì chính trị từ hồi Hồ Chí Minh nắm chính quyền 1945 đến khi oôg ta chết thì rõ ngay

    (Thử làm thống kê con số người Việt chết khi Võ Nguyên Giáp còn quyền thì biết ngay)

    0o0

    Nhưng ai cũng biết hai ông Thành và Giáp, nếu có phải chính tay giết người, thì cũng chẳng có ai.

    Vây, số thay ông ta giết người, bằng giây từng, bằng mã tấu, bằng bao bố ... là ai ?

    Phần đông họ là những người nặc danh, "đểu chính trị" không thua gì đám "đểu chính trị" như ông Giáp, ông Thành.

    Nấp sau lưng đám đông, hùa theo tiếng loa, của những Tố Hữu, Khoa Đềm, Tô Hoài, Chế Lan Viên ....

    họ mới chính là nững ngời ném gạch.

    0o0

    Trong vụ Đoàn Văn Vươn, họ là những nhân vật mà bà Trần Thị Thương đã công khai nói tên tuổi: vợ chồng Thanh Kết và Chương...

    0o0

    Những nhân vật:

    "hết cá rồi em có lấy tôm không" này còn "đểu chính trị" hơn cả đám cán bộ xã, huyện và BCT.

    0o0

    Trên ăn thì còn có nhà báo tấy, cứ dưới ăn thì chỉ có "trời" biết. Mà CSVN coi trời thua bác, thiìchỉ có cái xác khô nằm trong Ba Đình mới biết thôi

    0o0

    Chính những "đểu chính trị" này đã bắn phát kết liễu vào gia đình anh Đoàn Văn Vươn

    Chính nhiều "đểu chính trị" loại này đã sát hại vụ Mậu Thân

    0o0

    Ở tầm mức cao hơn, họ nấp sau danh nghĩa "học sinh, sinh viên, thày giáo, trí thức ..." đã đưa đảng CSVN lên, để "thu hoạch" sau đó

    Tại Huế, họ bị lộ mặt vì tình hình khẩn cấp.

    Nhưng vào Saigon sau 30/04/1975 họ có nhiều thì giờ haàh động hơn, dưới mặt nạ "cải tạo", "kinh tế mới" ...

    0o0

    Tuy nhiên kẻ đểu có người đểu hơn. Kẻ cắp có bà già. Vỏ quít dầy có móng tay nhọn

    Nên một phe "đểu chính trị" mạnh nhất, giờ đang chi phối các đám khác, nín thở qua sông, ngậm quả thị ăn tiền...

    Họ im thin thít trước vụ Tầu Cộng vào năm 1974, và hiện nay trước vụ Đoàn Văn Vươn ...

    0o0

    Ông Lê Quốc Trinh có gào to mấy, họ cũng chẳng ứng tiếng đâu

    (con tiep)

    ReplyDelete
  2. Lúc này họ chú trọng đến nững vụ tang hôn lễ tế, thân hữu, tu thiền, tu thân, tịnh khẩu ...

    Vậy mới cao cờ chính trị chứ ...

    Gió đang xoay chưa rõ chiều nào

    0o0

    Thế mới biết chưa chắc Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp là những tay cao thủ nhất

    Lừa người nhưng lại lừa ta
    Vòng dây oan nghiệt đâu thủy-chung

    D~

    ReplyDelete