Thursday, September 29, 2011

Hình ảnh Ban Mê Thuột xưa


 
Một số hình ảnh dịp cố TT Ngô Đình Diệm thăm viếng Ban Mê Thuột vào Tết Đinh Ngọ (1957):
 
 
 
BienChao.jpg
 
 
PhiTruong.jpg
"Bến cảng hàng không" quốc tế Phục Dực
 
 
BienChao.jpg
Welcome Mr. President !
 
 
BienChao.jpg
 
Bá quan văn võ đủ mặt: Có cả Đức Giám Mục Ngô Đình Thục và ông bà cố vấn
 
 
BienChao.jpg
 
 
 
BienChao.jpg
Lần đầu tiên thấy TT Diệm phì phèo Basto xanh (hay 555 ?)
 
 
BienChao.jpg
Bà Nhu hồi đó (1957) chưa bày ra áo dài cổ doãng và kiểu bới tóc ngược
 
 
BienChao.jpg
Hội chợ
 
 
BienChao.jpg
TT Diệm thăm các gian hàng hội chợ
 
 
BienChao.jpg
 
 
BienChao.jpg
 
 
BienChao.jpg
Mãi võ Sơn Đông: "Tam Tinh Bổ Thận Hoàn" đââây !
(Hình như yếu thận là nỗi lo âu muôn thủa của đấng mày râu)
 
 
BienChao.jpg
"Phố đồi" Ban Mê Thuột ...
 
 
BienChao.jpg
 
 
 
BienChao.jpg
Đài kiểm soát không lưu của phi trường Phụng Dực (BMT) - hình chụp 1969
 
.

----- Forwarded Message -----
From: T Nguyen <ttnguyen_21@hotmail.com>
To: 
Sent: Sunday, September 25, 2011 12:30 PM
Subject: [HUYET-HOA] FW: [HNC] Hình ảnh Ban Mê Thuột xưa



---Moi  xem hinh anh xua  co Tong thong Ngo dinh Diem vieng tham Ban me Thuot   1957
__,_._,___


23/11 Nhận xét và Góp ý về Thư ngỏ của 36 trí thức hải ngoại - Lê Quế Lâm


 

Phi lộ: Nhiều độc giả góp ý là thời may GS Vũ Quốc Thúc đã  ra mắt sách trước đây quyển hồi ký Thời Đại Của Tôi, kết quả rủng rỉnh đô la Obama. Nếu sách này ra mắt bây giờ thì kết quả có lẽ sẽ vô cùng bi đát và khiêm nhường, họa may 34 đồng chí kia mua giúp dùm vậy. VHLA
 

Nhận xét và Góp ý về Thư ngỏ của 36 trí thức hải ngoại

Lê Quế Lâm
 
Lá thư ngỏ gởi các nhà lãnh đạo Việt Nam về hiểm họa ngoại bang và sức mạnh dân tộc, với nội dung "phát biểu những suy nghĩ thẳng thắn và xây dựng trước tình hình nghiêm trọng của Việt Nam hiện nay" của 36 trí thức hải ngoại, đã tạo được sự chú ý đặc biệt trong dư luận…Đồng thời cũng khiến một số trí thức khác phẫn nộ, lên tiếng phản bác, vì lẽ các trí thức hải ngoại đã thừa nhận chính danh của Đảng CSVN khi họ "Kính gửi" thư ngỏ đến: Chủ tịch Nước, Chủ tịch và Quốc hội, Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao, Thủ tướng và Chính phủ nước Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, Tổng Bí thư và Bộ Chính trị Đảng CSVN.
 
 * Bác sĩ Nguyễn Lương Tuyền ở Montreal (Canada) cho rằng "Bức thư ngỏ chỉ nêu lại những đòi hỏi đối với bọn CSVN đã được người Việt khắp nơi nói lên từ nhiều năm qua, không có gì mới mẻ, đột phá. CSVN có bao giờ thèm nghe theo lẽ phải đâu. Đối với họ chỉ có giữ vững chế độ chuyên chính vô sản là quan trọng để tiếp tục độc quyền cai trị, độc quyền ăn cắp. Mọi đòi hỏi thay đổi, dân chủ hoá đất nước chỉ là những tiếng gào trong sa mạc. Họ sẽ cho bức thư ngỏ này vào sọt rác". Theo Bác sĩ Tuyền, việc làm trên chứng tỏ "sự ngây thơ, hoàn toàn không biết gì về bọn CSVN của các tác giả của bức thư, họ đã vô tình mặc nhiên công nhận sự chính danh của phỉ quyền CS trên quê hương, để xin job hòa hợp, hòa giải với CS"
 
 * Giáo sư Lưu Trung Khảo (HK) nhận xét thư ngỏ với: "Ngôn từ khúm núm, đầy sự quỵ lụy, không tỏ được tinh thần bất khuất, hiên ngang của giới sĩ phu VN. Thật đáng chê trách và tủi hổ".
 
 * Riêng ông Lê Quốc Trinh (Canada) đồng ý hoàn toàn với nội dung lá thư, nhưng ông không muốn tham gia ký tên. Ông quan niệm "theo thuyết Nhân Quả của Nhà Phật, thì nay đã đến hồi tập đoàn lãnh đạo CSVN phải trả cái nghiệp ác mà họ đã từng gieo rắc trong quá khứ". Vì thế ông không muốn "đối thoại và xưng hô gì với tập đoàn lãnh đạo CSVN nữa". Ông coi CSVN như là một thứ Ngụy quyền không hơn không kém. Ngụy có nghĩa là giả tạo không ngay thẳng, nhiều lãnh đạo cấp cao nhất nước vẫn còn mang bí danh, tên giả và hành tung lập lờ bí hiểm không rõ ràng. Quý ngài "chủ tịch nước, tổng bí thư và thủ tướng chính phủ" đó đã được nhân dân VN bầu lên trong cuộc bầu cử phổ thông nào? Gọi bọn họ là Phản động cũng chính xác, bởi lẽ họ đã cố tình dẫn dắt cả ba thế hệ dân tộc đi vào con đường cộng sản phi nhân, phi nghĩa, phản khoa học, đi ngược chiều tiến bộ của nhân loại, để bây giờ xã hội VN băng hoại, giáo dục xuống cấp, dân khí tiêu vong. Và sau cùng họ cũng là bọn Phản quốc vì bằng chứng bán nước qua bản công hàm 1958 của ông Phạm Văn Đồng ký hãy còn sờ sờ ra đó. Ông LQT quý trọng lòng yêu nước thương dân của các tác giả thư ngỏ, nên ông đề nghị nên sửa lại lá thư và gửi cho "Nhân dân Việt Nam" thì đúng hơn, vì lẽ nhân dân mới chính là "chủ nhân đích thực của tổ quốc hiện nay".
 
 * Ông Trần Bình Nam (HK) không phê phán nghiêm khắc thư ngỏ, trái lại đánh giá "nó có một tác dụng tích cực". Ông ca ngợi thái độ của 36 trí thức ký tên thư ngỏ là can đảm, "vì như một thông lệ, ở hải ngoại này 36 năm qua không có một việc làm gì của một nhóm người mà không bị nhóm khác chỉ trích. Chỉ trích xây dựng thì ít, chỉ trích để có tiếng nói thì nhiều. Thói quen này làm cho những người có suy nghĩ, dè dặt không muốn đóng góp ý kiến về bất cứ vấn đề gì, và đó là một thiệt thòi lớn cho cuộc đấu tranh vãn hồi tự do dân chủ và nhân quyền cho VN.  Ông TBN quan niệm "Tranh luận và bày tỏ khác biệt ý kiến là một sinh hoạt dân chủ. Rất tiếc có nhiều nhà trí thức đã bày tỏ ý kiến với 36 vị ký tên bằng một số lời lẽ nặng nề một cách không được trí thức lắm. Trong khi viết cho đả, nói cho thỏa thích, chúng ta đã không thấy ý nghĩa chính trị của sự việc và vô tình đập phá luôn những giá trị VN. Những gì Giáo sư Vũ Quốc Thúc đã đóng góp cho đất nước là một giá trị Việt".  
  
Theo ông TBN, "Thư ngỏ yêu cầu chính quyền Hà Nội cần làm điều này điều khác khi đất nước đang trong cảnh "chỉ mành treo chuông" không có tính "hòa hợp hòa giải"… Các nhà trí thức ký Thư ngỏ biết rõ rằng chưa thể nói chuyện hòa hợp hòa giải với những người cộng sản trong lúc này. Nhưng chuyện "cứu nước như cứu hỏa" không thể trì hoãn được. Còn cho rằng nói với người cộng sản như 'nói với kẻ điếc' thì nếu đảng CSVN bịt tai bịt mắt không thèm nghe, thì còn đồng bào hải ngoại, còn nhân dân trong nước, còn cộng đồng thế giới nghe và tạo áp lực ngược lại lên đảng cộng sản Việt Nam". Tóm lại, theo ông TBN "Lá thư ngỏ của 36 vị trí thức hải ngoại nếu không làm thay đổi thái độ của người cầm quyền CSVN, nó cũng không làm gì thiệt hại cho công cuộc đấu tranh cho dân chủ nhân quyền của nhân dân trong và ngoài nước nếu không muốn nói (cho đến giờ này) nó có một tác dụng tích cực… Nếu một bức thư ngỏ 36 người ký không đáng gì, nhưng một Thư ngỏ có 3600 người hay lạc quan hơn có 36 ngàn người trong và ngoài nước ký thì sức mạnh của nó sẽ như thế nào? Nó có thể làm bật dậy sức phản kháng của nhân dân làm cho người cộng sản không thể ù lì bịt tai che mắt mãi được. Họ phải đáp ứng nguyện vọng của nhân dân hay họ phải ra đi".
 
Mời xem link hay:
 
 * Đối với người viết bài này, lá thư ngỏ của 36 trí thức hải ngoại sẽ có ảnh hưởng và tác động lớn đến vận mạng dân tộc. Theo Giáo sư Lê Xuân Khoa, người soạn thảo thư ngỏ thì lá thư "đã được trí thức và nhân dân trong nước đón nhận nồng nhiệt. Một số trí thức như các ông Trần Thanh Vân, Mai Thái Lĩnh, Lê Đăng Doanh, Trần Khuê . . . đã lên tiếng hoan nghênh sự hỗ trợ cần thiết đầy ý nghĩa của trí thức hải ngoại. Cả ba trang blog lớn ở trong nước (Bauxitevn, Anh Ba Sàm, Nguyễn Xuân Diện) đều đăng Thư ngỏ. Tổng số độc giả trong và ngoài nước của ba trang blog này có thể lên đến gần một triệu người. Riêng cái YouTube của RFA bị tường lửa ở trong nước mà chỉ trong vòng 4-5 ngày cũng đã có trên 20,000 người xem và nghe, một con số kỷ lục so với những YouTube khác của RFA trong nửa tháng. Bản tin Vietnam News Briefs về Thư Ngỏ cũng được World Bank cho phổ biến. Về phía hải ngoại, trong khi Thư Ngỏ được tán thành bởi đa số . . . thầm lặng thì nhóm thiểu số quá khích lại lớn tiếng chỉ trích những người ký Thư ngỏ".
    Không hiểu đồng bào trong nước có đón nhận nồng nhiệt, cũng như đa số người Việt thầm lặng ở hải ngoại có tán thành, như ông LXK diễn tả hay không? Nhưng chắc chắn đông đảo đồng bào trong ngoài nước đã đọc qua thư ngỏ. Điều này cho thấy sự quan tâm của đồng bào đối với đất nước. Và niềm hy vọng của đồng bào được củng cố thêm, khi họ nhận thấy một số trí thức khoa bảng vẫn còn ưu tư đến tiền đồ dân tộc. Một điểm đáng chú ý nữa là thái độ cương quyết, dứt khoát của một số người Việt ở hải ngoại đối với giới lãnh đạo CSVN đã đặt quyền lợi cá nhân lên trên quyền lợi của đất nước
   Giáo sư LXK thừa nhận chính quyền CSVN không có chính nghĩa nhưng có chính danh đối với quốc tế. Quý vị ký Thư ngỏ là người VN, tại sao không gởi đến những người trí thức quốc nội, như quí vị đã xác định rõ trong thư "Trước hết, chúng tôi muốn bày tỏ sự ủng hộ bản "Tuyên cáo" ngày 26/6/2011 của 95 nhân sĩ, trí thức, tố cáo và lên án nhà cầm quyền Trung Quốc liên tục gây hấn, xâm phạm chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam. Chúng tôi đồng thời hưởng ứng bản "Kiến nghị"  ngày 10/7/2011 của 20 nhân sĩ, trí thức, kêu gọi Quốc hội và Bộ Chính trị công khai hóa thực trạng quan hệ Việt-Trung, nhấn mạnh vào nhu cầu đổi mới hệ thống chính trị, tôn trọng các quyền tự do, dân chủ của nhân dân để có thể thực hiện thành công nhiệm vụ bảo vệ và phát triển đất nước…Do đó, chúng tôi ủng hộ những ý kiến chính đáng của nhân sĩ, trí thức trong nước và chỉ trình bày ngắn gọn một số nhận định bổ túc sau đây".
    Nếu Thư ngỏ chỉ gởi nhân sĩ, trí thức trong nước vì mục tiêu kể trên, có lẽ chỉ có một số ít người lên tiếng phản đối và phê phán. Họ chỉ có thể bất mãn vì những nhận định bổ túc "không có gì mới mẻ, đột phá". Tuy nhiên những đề nghị của quý vị là chính đáng và có thể thực hiện được trong bối cảnh đất nước hiện nay. Có điều đáng tiếc là quý vị không đề cập điểm này. Ngoài ra, điều mà đồng bào mong đợi là muốn biết những gì mà CS bưng bít. Nhiều người không biết hoặc có biết cũng không dám phổ biến vì sợ bị tù đày với tội danh "lưu trữ, phát tán những tài liệu vu khống chế độ". Quý vị là trí thức, sinh hoạt trong môi trường dân chủ tự do, nhưng quý vị không giúp đồng bào những điều mà họ cần biết, cần trang bị để có thể chuyển đổi từ thể chế độc tài sang dân chủ tự do. Đồng bào mất niềm tin, không còn trọng vọng những người mang danh trí thức nữa.
   Dù nói gì đi nữa, tôi vẫn tôn trọng quyết định gởi thư ngỏ của quý vị đến các cấp lãnh đạo CSVN. Đã có nhiều người không chấp nhận chế độ CS, nhưng đôi khi vì chữ hiếu, họ phải về quê hương thọ tang các bậc sinh thành. Đương nhiên phải xin visa nhập cảnh VN, họ đã vô tình công nhận sự chính danh của nhà cầm quyền CS. Nay 36 trí thức hải ngoại vì nghĩa cả đối với đồng bào, họ cũng vô tình thừa nhận chính danh của những người CS. Vã lại, Giáo sư Vũ Quốc Thúc với cái Tâm thành, tin tưởng "Tương lai đất nước tùy thuộc rất nhiều ở cách suy tư cũng như xử sự của mọi người Việt, đặc biệt của những kẻ đang cầm quyền". (Trích Lời Mở Đầu của Hồi ký Thời Đại Của Tôi)
    Vì thiện chí trên, tôi nghĩ đây là Thư ngỏ đầu tiên của 36 trí thức hải ngoại ký tên gởi giới lãnh đạo Đảng CSVN. Đó chỉ là lá thư ngỏ ý, với sự kính trọng, là thái độ lịch sự của người trí thức đối với những người đang lãnh đạo VN. Rồi đây sẽ có lá thư thứ hai của người Việt hải ngoại bình thường, không tự nhận là trí thức, để bày tỏ nổi trăn trở thao thức về vận mạng dân tộc, của những sống ở ngoài nước với đồng bào ruột thịt trong nước.
Giáo sư Vũ Quốc Thúc: Ông là một chứng nhân lịch sử lão thành, từng tham chính trong chính quyền Trần Trọng Kim (1945). Rồi tham gia Việt Minh kháng chiến chống Pháp (1946-47), sau đó làm Công cán Ủy viên cho Thủ tướng Quốc gia VN lâm thời Nguyễn Văn Xuân trong thời gian người Việt Quốc gia thương thảo với Pháp (1948-1949) để VN độc lập và thống nhất. Một hiệp ưóc lịch sử duy nhất cấp thượng đỉnh được ký kết giữa Quốc trưởng Bảo Đại và Tổng thống Pháp Vincent Auriol tại Dinh thự Elysée ở Paris ngày 8/3/1949. Đến đầu năm 1954, G/s VQT với tư cách Bộ trưởng Bộ Giáo Dục cùng Luật sư Nguyễn Đắc Khê, Bộ trưởng Bộ Dân Chủ Hóa Đất nước tham gia phái đoàn Quốc gia VN do Thủ tướng Bửu Lộc dẫn đầu, đã ký kết văn kiện độc lập cuối cùng với Thủ tướng Pháp Joseph Laniel. Chức vụ sau cùng của Gs Thúc là Quốc Vụ Khanh đặc trách Tái thiết và Phát triển VN thời hậu chiến khi cuộc đàm phán chấm dứt chiến tranh khai diễn ở Paris năm 1969.
  
Trong hoàn cảnh nghiệt ngã của đất nước sau 1975 đồng bào không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải mạo hiểm bỏ nước đi tìm tự do. Nhưng ra đi không phải là chuyện dễ dàng, phải liều mạng, chấp nhận mọi hiểm nguy. Nhiều người như Gs Vũ Quốc Thúc, gần 60 tuổi, sắp nghĩ hưu, lại mang gánh nặng gia đình với 4 con còn trẻ dại và ông bà cụ thân sinh trên 80 tuổi. Trong nổi tuyệt vọng, Giáo sư VQT chỉ còn cầu nguyện xin ơn trên độ trì. Dù không phải tín đồ Thiên Chúa giáo, song ông luôn cầu xin Đức Mẹ phù hộ cho gia đình được thoát khỏi VN toàn vẹn, ông nguyện dành những năm tháng còn lại để phục vụ dân tộc. Ông đã giữ lời hứa với Đấng Thiêng liêng qua các hoạt động chính trị trong 30 năm sau đó (1978-2008). Ngoài những đóng góp tích cực cho dân tộc, Gs VQT còn đóng góp cho lịch sử, qua việc xuất bản quyển hồi ký Thời Đại Của Tôi.
  
Gần suốt cuộc đời phục vụ quốc gia dân tộc, từng giữ những chức vụ lớn, Gs VQT có đủ tư thế viết hồi ký ghi lại sự nghiệp của mình như nhiều nhân vật lịch sử cùng thời. Nhưng ông đã không làm, vì "cái tôi thật đáng ghét". Nay ở tuổi 90, phải nói đến cái "tôi" chỉ vì tấm lòng đối với lịch sử, đối với dân tộc trong tình thế nguy nan. Đó là cái "tôi" của kẻ Sĩ phương Đông. Nếu cuộc đời phẳng lặng êm xuôi, thì ai cũng như ai…Nhưng khi biến động xảy ra "gió mạnh trúc kêu", gió càng thổi mạnh, tiếng khua động của trúc càng thánh thót rạt rào. Trúc là biểu tượng của người quân tử, họ khác người thường, biết "lo trước cái lo của thiên hạ". Vì thế Gs VQT không nỡ lòng 'bình an toạ thị' trước vận nước long đong, mà luôn canh cánh trong lòng, tìm cách giải nạn cho đồng bào. Có thể nói quyển Thời Đại Của Tôi của Gs VQT là một hồi ký đặc biệt, khác thường so với hồi ký của những nhân vật lịch sử. Tác giả viết để đền ơn Thiên Chúa, để phục vụ dân tộc.
 
 Kẻ Sĩ của thời đại đã viết về Thời đại của Dân tộc. Chúng ta hãy tìm đọc Thời Đại Của Tôi để hiểu rõ thêm lịch sử, để thấy được trách nhiệm của mình và kêu gọi sự thức tỉnh của mọi giới đồng bào trong bước ngoặc lớn của lịch sử hiện nay. Tôi kỳ vọng, sau khi đọc TĐCT, sẽ có nhiều người không còn dửng dưng trước vận nước, đứng bên lề lịch sử. Họ sẽ nói lên những suy tư và cách hành xử của mình, đó là quyền thiêng liêng tự do phát biểu và tự quyết dân tộc. Sự đóng góp của tác giả đối với lịch sử là một việc không phải ai cũng làm được.
 
 Người xưa thường nói "Tri nan hành dị". Quả thật, biết và hiểu sự việc trên đời rất khó. Hiểu sai tất phải làm bậy, lại không nhận sai lầm, nhứt là đối với người lãnh đạo đất nước, sẽ gây tác hại lâu dài cho dân tộc. Thời Đại của tôi -Cuốn I: Nhìn lại 100 năm lịch sử, cho thấy tác giả phần nào đã thấu hiểu chuyện quốc gia đại sự. Và tác giả đã dấn thân với đại cuộc trong Cuốn II: Đời tôi trải qua các thời biến. Tác giả đã dành trên 100 trang sách cuối cùng đề cập đến các hoạt động của mình từ tháng Sáu 1978 đến ngày nay. Qua việc làm và những nhận định, cho thấy tác giả hiểu được phần nào những vấn nạn lớn của đất nước và đề ra những biện pháp giải quyết êm đẹp. Hoài bảo chưa thành vì "biết thì dễ nhưng thực hiện thì khó" (Tri dị Hành nan). Cuốn I là lịch sử, cuốn II là con người trong bối cảnh lịch sử đó. Tác giả, Gs VQT đã "tri hành hợp nhất".
    
Cảm kích một bậc trưởng thượng ở tuổi thượng thọ mà còn nặng tình với đất nước, tôi đã viết bài "Đọc hồi ký Thời Đại Của Tôi của Giáo sư Vũ Quốc Thúc để tìm hiểu Đất Nước, Con người và Lịch sử". Trong lời kết, tôi ghi nhận "Hồi ký của G/sư Vũ Quốc Thúc trong bối cảnh lịch sử 1948-1954, đã giúp làm sáng tỏ một đoạn đường lịch sử đã bị xuyên tạc nặng nề. Đó lại là giai đoạn quan trọng: Quốc Gia Việt Nam ra đời. Lịch sử bị bôi nhọ, dân tộc tất chịu bao thảm họa…" Tôi trích dẫn bài điếu văn của Gs VQT đọc trong ngày tang lễ Cựu hoàng Bảo Đại, nhắc đến "công lao của Cựu hoàng Bảo Đại, người đã khai sinh Quân đội Quốc Gia Việt Nam, quả thực không phải là nhỏ. Và ngày nay, đối với hai triệu người Việt lưu vong ở hải ngoại, lá cờ vàng ba sọc đỏ cùng bài hành khúc "Tiếng gọi công dân" vẫn được coi là biểu tượng cho ý chí bất khuất của những người Việt tha thiết bảo vệ tự do và nhân phẩm".
    
Có lẽ do thói quen của một giáo sư, sau khi đọc bài viết của một học trò, Gs VQT đã phê trên trang đầu bài viết "Tôi vô cùng cảm động sau khi đọc bài bình luận của ông Lê Quế Lâm. Ông đã nói lên những điều mà tôi không có khả năng diễn đạt một cách vừa chính xác, vừa cô đọng lại vẫn xúc tích. Từ trước tôi vẫn khâm phục ông Lê Quế Lâm là một nhà nghiên cứu lịch sử Việt Nam có thể sánh với nhiều sử gia danh tiếng trên thế giới. Một lần nữa ông Lâm đã xác nhận sự thẩm định của tôi". (VQT) 
  
 Cá nhân tôi, chưa hân hạnh được là học trò Gs Thúc, nhưng là học trò của học trò giáo sư. Mở đầu bài viết tôi đã tự giới thiệu là một giáo viên dạy Sử Địa, gia nhập Quân đội được phân công làm công tác nghiên cứu cuộc chiến VN, nên được biết ít nhiều về lịch sử cận đại.
 
Đối với bài viết của một người tầm thường như vậy, vị thầy của rất nhiều ông tiến sĩ lại hạ bút tự nhận "có những điều mà mình không có khả năng diễn đạt". Điều đó đã nói lên "Tư cách lớn" của một vị tôn sư, đã đào tạo biết bao nhân tài cho đất nước qua nhiều thế hệ. Ông quả là bậc chính nhân quân tử! Phải chăng phẩm cách đó, phong độ đó là một phần tạo nên giá trị VN mà Gs VQT đã đóng góp, như lời ông Trần Bình Nam.
   
Khi nghiên cứu, tìm hiểu những vấn nạn lớn của đất nước, Gs Thúc không những chỉ nhìn chiều dài và chiều rộng của lịch sử, mà còn tìm hiểu cả chiều sâu qua nhiều khía cạnh tâm tư tình cảm dân tộc. Với cái nhìn gần như toàn diện, ông tin tưởng "mới có thể đến gần với sự thật lịch sử". Có lẽ nhờ đó, ông sáng suốt trong nhận định và trong hành động. "Biết và làm" đều dễ (Tri dị, hành dị) Nhưng việc lớn chưa thành là do lòng người còn lấn cấn đảo điên. Tình thế đất nước hiện nay đã có hai thế mạnh Thiên thời và Địa lợi, chỉ thiếu yếu tố nhân hoà. Đã đến lúc, Người Việt trong và ngoài nước cần gắn bó nhau hơn, hợp tác trong mục tiêu chung: bảo vệ nhân phẩm và những giá trị dân tộc, lãnh thỗ vẹn toàn, đất nước độc lập tự chủ, nhân dân tự do.
  
Sở dĩ tôi tôi đề cập dài dòng đến Giáo sư Vũ Quốc Thúc, vì trước khi có thư ngỏ ngày 21/8 của 36 trí thức hải ngoại, từ đầu tháng 7/2011 tôi đã gợi ý với Gs Thúc về việc lên tiếng của trí thức hải ngoại. Tình hình đất nước đang có biến động lớn khi TQ gây hấn ở Biển Đông. HK trở lại Đông Nam Á sau 4 thập niên vắng bóng, để cân bằng thế lực với TQ, vừa hợp tác Quốc phòng với 10 nước ASEAN và các cường quốc khác như Ấn, Nga, Nhật, Đại Hàn, Úc, Tân Tây Lan kể cả TQ để hình thành khu vực Đông Á/Thái Bình Dương hòa bình, ổn định và phát triển trong thế kỷ 21. Đó là chiến lược đưa TQ vào thế hợp tác và có trách nhiệm với thế giới, không còn là mối đe dọa đối với lân bang.
  
 Bốn thập niên trước, TQ đã hợp tác với Mỹ hạ thủ Liên Xô và xây dựng nền kinh tế thị trường, nhờ đó kinh tế TQ phát triển nhanh chóng…Nhưng phải lệ thuộc vào HK, vì nước Mỹ là khách hàng lớn nhất và cũng là con nợ lớn nhất của TQ. Tổng thống Bush (cha) từng cảnh cáo (TQ): "HK có khả năng nuôi, thì cũng có khả năng giết". Nhất cử nhất động của con nợ đều làm cho chủ nợ lo sợ, chẳng hạn HK hạ giá đồng Mỹ kim, TQ mất vài trăm tỉ đôla dễ dàng. Mối hợp tác chiến lược Mỹ-Nhật Ấn và Úc vừa được thiết lập, liệu một ngày nào đó, Mỹ có cùng với Nhật đầu tư vào Ấn để làm phá sản nền kinh tế đang phát triển của TQ, nếu TQ không chịu hợp tác với họ vì một Đông Á/TBD phồn vinh thịnh vượng?
   
Trong khi CSVN chia thành hai phe: một bên chủ trương hợp tác với Mỹ chống TQ, một bên hợp tác với TQ chống Mỹ. Thế đu dây này giúp CSVN duy trì chế độ độc tài. Nhưng đã tạo ra mối xung đột giữa HK và TQ. Tình thế này có thể HK sẽ phải giúp Ấn để hạ uy thế của TQ, như họ đã từng giúp TQ để hạ LX. Thế lực của TQ trong vài ba thập niên tới cũng chưa thể mạnh, để có thể đối đầu với Mỹ, chia đôi thế giới để tiến tới thống trị thiên hạ. Do đó, TQ vẫn phải theo con đưởng cũ, tiếp tục hợp tác với HK để phát triển kinh tế. Chính sách đu dây hiện nay của Hà Nội là hành động phá hoại thế sống còn của TQ và cũng phá hoại chiến lược Đông Á Thái Bình Dương của Mỹ.
  
 Đảng CSVN là nguyên nhân tạo ra chiến tranh trường kỳ kéo dài từ 1946 đến 1989 tại Đông Dương (43 năm). Cuộc chiến đã làm cho các cường quốc xung đột với nhau nặng nề, gây bất ổn định cho cả vùng ĐNÁ. Vì thế ĐD là nơi duy nhất mà trong hạ bán thế kỷ 20 vừa qua đã có 4 hội nghị quốc tế được triệu tập với sự tham dự đầy đủ của 5 cường quốc Hội đồng Bảo An: đó là hội nghị Genève 1954 về Đông Dương. Hội nghị Genève 1962 về Lào. Hội nghị Paris 1973 về VN và Hội nghị Paris 1991 về Cam Bốt. Nên nhớ qua 4 hội nghị này, mối liên hệ của TQ với HK ngày càng gắn bó hơn trước.
  
Giờ đây CSVN mong muốn xung đột lại xảy ra ở Biển Đông giữa HK và TQ, vì đó là chủ trương cố hữu giúp họ duy trì quyền lực. Vì sự sống còn, TQ dựa vào công hàm của ông Phạm Văn Đồng năm 1958 để tiếp tục khống chế Biển Đông nhằm áp lực VN phải sớm từ bỏ chủ nghĩa CS. Như vậy TQ đã tiếp tay giúp HK thực sự kết thúc cuộc chiến VN. Đó là cuộc chiến mà Giáo sư Carlyle A. Thayer -một chuyên gia hàng đầu về VN tại Học viện Quốc phòng Úc Đại Lợi, đã nhận định là Cuộc chiến cách tân VN khỏi chủ nghĩa CS.
 
TQ gây hấn ở Biển Đông, đồng bào trong nước đã xuống đường biểu tình phản đối TQ. Nhờ sưu khảo tài liệu cũ, đồng bào biết được ngày 8/9/1951 tại San Francisco (HK) thủ tướng Quốc gia VN, Trần Văn Hữu đã cùng đại diện 50 quốc gia từng góp công chiến đấu chống Nhật trong Thế chiến II đã ký một hiệp ước hòa bình với Nhật. Những lãnh thổ và hải đảo mà Nhật chiếm đoạt trước đây, được trao trả lại cho chủ cũ. TT Trần Văn Hữu tuyên bố "để dập tắt những mầm móng các tranh chấp sau này. Chúng tôi xác nhận chủ quyền đã có từ lâu đời của chúng tôi trên quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa".
 
 Ngày 4/9/1958, Bắc Kinh đưa ra bản Tuyên bố bề rộng lãnh hải là 12 hải lý, áp dụng cho toàn thể lãnh thổ TQ và các hải đảo trực thuộc, trong đó có quần đảo Tây Sa và Nam Sa (Hoàng Sa và Trường Sa) Ngày 14/9/1958, TT Phạm Văn Đồng gởi công hàm đến Tổng lý (Thủ tướng) Chu Ân Lai báo tin "Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958 của nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung Quốc". Dựa vào công hàm này, chính quyền TQ khẳng định Biển Đông bao gồm hai đảo Trường Sa và Hoàng Sa thuộc chủ quyền của họ, không thể tranh cãi được.
   
Một ông thủ tướng Quốc gia công khai tuyên bố với thế giới Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của VN. Còn ông thủ tướng 30 năm của CS lại thừa nhận HS và TS thuộc chủ quyền của TQ. Đó có phải là hành động phản quốc, bán nước hay không? Sự kiện này có thể biến các cuộc biểu tình chống TQ xâm lược sang biểu tình chống tập đoàn lãnh đạo CSVN bán nước. Quân đội và Công an Nhân dân sẽ đứng về phía nhân dân để bảo vệ quê hương! Chả lẽ họ lại đàn áp đồng bào yêu nước để ủng hộ TQ xâm lấn đất nước hay sao? Nếu CSVN đàn áp đồng bào yêu nước, TQ sẽ là nước đầu tiên ra tay can thiệp, cũng như tại Lybya, Pháp và Anh đã ra tay trước NATO và Mỹ. Tất cả chỉ vì quyền lợi dân tộc của TQ mà thôi. Đó là chính sách thực dụng của Đặng Tiểu Bình. Chính CSVN cũng thừa nhận từ 1950 đến 1979, TQ đã ba lần phản bội CSVN, mà lần sau lớn hơn lần trước. Phản bội để mang lại lợi ích cho TQ.
  
Các quốc gia đều đặt lợi ích ích dân tộc của mình lên trên hết. Biến động Biển Động là thời cơ giúp những người lãnh đạo Đảng CSVN quay về phục vụ quyền lợi dân tộc, tự nguyện từ bỏ quyền lực và giải tán Đảng CS. Nếu chần chừ, nhân dân cũng phải hành động để cứu nước. Đảng CSVN giải tán sẽ mở đầu giai đoạn giúp dân tộc hồi sinh, vừa giữ được tình hữu nghị với TQ lẫn HK, vì VN đã góp phần đắc lực với hai siêu cường kinh tế hình thành khu vực Đông Á Thái Bình Dương, trong đó VN là trung tâm điểm của khối mậu dịch khổng lồ này.
 
    Trong bước ngoặc lớn chuyển hóa đất nước từ độc tài chuyên chế sang dân chủ tự do, người Việt hải ngoại đã đóng góp được gì cho Dân tộc? Do đó tôi dự định, nếu được Gs Vũ Quốc Thúc đồng ý, chúng tôi sẽ gởi về nước một lá thư để tâm tình với đồng bào (ruột thịt) trong nước về quê hương đất nước, để cùng nhau chia sẻ mối ưu tư chung trong tình thế nghiêm trọng hiện nay. Đồng bào quốc nội bao gồm cả những nhân sĩ, trí thức và các nhân vật lãnh đạo Đảng và Nhà nước CSVN.  Sở dĩ tôi mạo muội có đề nghị này vì Gs Vũ Quốc Thúc đã viết lời Tựa quyển Việt Nam Thắng và Bại (Bản nghiên cứu cuộc chiến Việt Nam trong bối cảnh cuộc chiến tranh lạnh) xuất bản năm 1993. Sách được tặng Giải Văn Học đầu tiên của Hội Quốc Tế Y Sĩ Việt Nam Tự Do (10/8/2002) Ngoài ra, Bài viết tựa đề "Giải pháp êm đẹp ở Biển Đông: Việt Nam cách tân khỏi chủ nghĩa Cộng sản" phổ biến ngày 10/7/2011 được Gs Vũ Quốc Thúc nhận xét: "Đây là những nhận định độc đáo, sâu sắc và có thể nói là táo bạo, đúng với dũng khí của một bậc đại trí thức. Tôi rất tâm đắc với Ông về các nhận định cũng như đề nghị này. Nếu nhóm người đang lãnh đạo quê hương chúng ta biết và dám hành động theo chiều hướng Ông đã chỉ dẫn thì là một cơ may cho dân tộc Việt"
   
Cục diện đất nước là như vậy, tất phải giải quyết như vậy. Đảng CS mà ông Hồ Chí Minh tin tưởng sẽ giúp ông giải phóng dân tộc, đã tỏ ra không thích hợp khi đất nước bước vào ngưỡng cửa độc lập tự do. Nên ông phải giải tán nó hồi năm 1945. "Cái cuộc gọi là Xô Viết Nghệ Tĩnh, đưa ra cái khẩu hiệu rất quái gở tức là "Trí, phú, địa, hào đánh tận gốc, trốc tận rễ". Nó quá tả như thế thì còn làm sao giành được độc lập! Như thế là chia rẽ dân tộc". Đó là nhận xét của ông Nguyễn Hữu Đang, Bộ trưởng trong Chính phủ HCM sau tháng 8/1945 tuyên bố trên đài RFI hồi tháng 9/1995.
Đến 1951, Đảng Mác Lê này lại được tái lập mang thêm tư tưởng Mao, đưa đến cuộc Cải Cách Ruộng Đất (1953-1955) giết chết gần 180 ngàn người. Giáo sư Nguyễn Mạnh Tường nhận xét giai đoạn này như sau:"Chưa bao giờ ở nước ta và trong cả lịch sử loài người, một chính quyền dám khẳng định sự áp chế vô nhân đạo đến độ không đoái hoài đến nỗi đau khổ cá nhân và gia đình như thế. Chưa bao giờ, kể cả trong lúc thác loạn điên khùng nhất, một bạo chúa dám động đến quyền sở hữu cá nhân và đập vỡ viên gạch nền móng của xã hội loài người".
Đảng CSVN đã gây ra ba cuộc chiến tranh từ 1946 đến 1988, trên 3 triệu chết mà còn tạo ra mối hận thù dân tộc, khiến đất nước tụt hậu nặng nề, đạo đức suy đồi, xã hội đảo điên, nhân quyền bị chà đạp và hậu quả đất nước ngày nay được coi như sân nhà của TQ. "Tương lai đất nước tùy thuộc ở cách suy tư cũng như xử sự của mọi người Việt chúng ta", là lời nhắc nhỡ của Gs Vũ Quốc Thúc trong Lời Mở Đầu quyển hồi ký Thời Đại Của Tôi
 
Lê Quế Lâm
 
 
 
 
 
 .
----- Forwarded Message -----
From: VietHai Tran <viethai712@yahoo.com>
To: lehungbruxelles@gmail.com; bacaytruc@gmail.com; bbt.danchimviet@gmail.com; DCVOnline <banbientap@danchimviet.com>; ngokyusa@yahoo.com; le.khoa@cox.net; hoang4eb@gmail.com; kvvnncvc@yahoogroups.com; thuc.vu-quoc@wanadoo.fr; sanduyle@sbcglobal.net; huongsaigon9@gmail.com; info@hoiquanphidung.com
Cc: Nguoi Viet Quoc Gia <nguoivietquocgia@yahoogroups.com>; Dien Dan Binh Luan <diendan_binhluan@yahogroups.com>; Dien Dan Tin Tuc <diendantintuc@yahoogroups.com>; Dien Dan Thong Tin <diendanthongtin@yahoogroups.com>; diendanthongluan@yahoogroups.com; diendanthoiluan@yahoogroups.com; diendannghiluan@yahoogroups.com; huyethoa@yahoogroups.com; vuonthotaodan@yahoogroups.com; tinhthuong36-a@yahoogroups.com; diendantudodanchu@yahoo.com; diendanchinhtri@yahoogroups.com; nhomtruyenthong@yahoogroups.com; dantocviet@yahoogroups.com; diendancongluan@yahoogroups.com; diendandautranh@yahoogroups.com; vandanvamcodong@yahoogroups.com; thica@yahoogroups.com; diendanviahe@yahoogroups.com; tintucdatviet@yahoogroups.com; vnch-foundation@yahoogroups.com; vietnamhaingoai@yahoogroups.com; diendanqlvnch@yahoogroups.com; nqnvagdqd@yahoogroups.com; kqvn@yahoogroups.com; diendankbc@yahoo.com; hoinghinguoiviethaingoai@yahoogroups.com; diendansanjose@hotmail.com; chuong_ga@yahoogroups.com; tiengchuong1@yahoogroups.com; Ty Nan Viet Nam <tynanvietnam@yahoogroups.com>; Dien Dan Hoi Nghi <hoinghi@yahoogroups.com>; Dien Dan Chinh Luan <chinhluan@yahoogroups.com>; Dien Dan Thao Luan <thaoluan9@yahoogroups.com>; Nguoi Linh VNCH <nguoilinhconghoa@yahoogroups.com>; Tap The Chien Si VNCH <tapthechiensivnch@yahoogroups.com>; Chien Si Tu Do News <CHIENSITUDONEWS@yahoogroups.com>; Dien Dan Doi Song Vui <doisongvui@yahoogroups.com>; Dien Dan Than Huu <thanhuu@yahoogroups.com>; Khong Gian May Ngan <vandankhonggianmayngan@yahoogroups.com>; Tu Canh Dong May <nhomtruyenthongtucanhdongmay@yahoogroups.com>; Dien Dan DongNaiCuuLong <DongNai-CuuLong@yahoogroups.com>; diendanxahoi@yahoogroups.com; diendanbaochi@yahoogroups.com; diendannhanquyen@yahoogroups.com; diendantongiao@yahoogroups.com; nuoc_viet@yahoogroups.com; thaoluan@yahoogroups.com; huonggiang@yahoogroups.com; vuicuoi@yahoogroups.com; ngonngu_viet@yahoogroups.com; diendanvanhoa@yahoogroups.com; vietnamconghoa@yahoogroups.com; diendanvietnam@yahoogroups.com; diendanquocgia@yahoogroups.com; vietnamdiendan@yahoogroups.com; vietnamitifree@yahoogroups.com; vietnamthidan@yahoogroups.com; mevietnam@yahoogroups.com; sghn_9@yahoogroups.com; Dien Dan KVVNNCVC <KVVNNCVC@yahoogroups.com>; Tran Trong Nhan <trn_trongnhan@yahoo.com>; 'Cat Bien' <sn68pbc@yahoo.com>; Tran Viet Hai <viethai712@yahoo.com>; Do Kiem <kedo01@aol.com>; Le Van Que <quevle2003@yahoo.com>; Nguyen Dat Thinh <nguyendatthinh@aol.com>; Dinh Lam Thanh <dinhlamthanh@hotmail.com>; Lao Moc <laomoc247@gmail.com>; Le Van Dang <lvd2003@gmail.com>; Khuong Tu Dan <dantukhuong@yahoo.com>; Le Duy San <sanduyle@sbcglobal.net>; Pham Dinh Long <maclyhuong@yahoo.com>; Van Tran <vietassoc@aim.com>; Pham Kim Long <long1pham@aol.com>; Le Binh <nangtheky21@yahoo.com>; Do Thai Nhien <dothainhien80@hotmail.com>
Sent: Friday, September 23, 2011 3:14 PM
Subject: [HUYET-HOA] Re: Nhận xét và Góp ý về Thư ngỏ của 36 trí thức hải ngoại - Lê Quế Lâm

__,_._,___


23/09 Việt Nam Đu Dây Giữa Biển Đông *** Mỹ Siết TC, VC Siết Dân


 
 
Mỹ Siết TC, VC Siết Dân

Vi Anh
Một số diễn biến mới đây cho thấy Mỹ trực tiếp và gián tiếp siết Trung Cộng trong vấn đề biển ở Đông Nam Á, trong khi đó CS Hà nội lại siết dân Việt Nam không cho biểu tình chống TC dù TC tăng cường nỗ lực lấn chiếm biển đảo của VN. Tại sao như thế? Phân tích cho thấy tại vì, một, CS Hà nội độc tài đảng trị toàn diện, không cho người dân  xen vào việc nước; hai, CS Hà nội sợ để cho dân biểu tình từ chỗ chống chánh phạm TC xâm lấn biển đảo VN có thể chuyển sang biểu tình chống CS Hà nội đồng phạm cắt đất dâng biển cho TC và tước đọat tự do, dân chủ, nhân quyền của người dân Việt.
Một, Mỹ liên minh với một số nước trong vùng bao vây TC. Trước nhứt, Mỹ củng cố và hiện đại hóa hiệp ước phòng thủ hỗ tương với Úc (tức đại khái ai đánh nước này nước kia sẽ tiếp viện), một đồng minh cùng ngôn ngữ, văn minh, lâu đời như Anh đối với Mỹ ở Âu châu. Ngày 15/09/2011, trong cuộc đối thoại thường niên cấp bộ trưởng Ngoại giao và Quốc phòng, tại San Francisco, Mỹ, Úc hai nước cùng khẳng định vai trò của hai nước trong khu vực Châu Á-Thái Bình Dương và Nam Thái Bình Dương trước tình hình TC đang mở rộng ảnh hưởng, muốn giành thế hải thượng trong vùng Á châu Thái bình dương. Hai nước thúc đẩy việc hình thành một khu vực kinh tế trong khuôn khổ Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương - TPP, trong đó không có TC. Mỹ, Úc  bổ sung hiệp ước phòng thủ chung, ký từ năm 1951, thêm một hợp tác mới, là đấu tranh chống chiến tranh tin học tuy không nói ra nhưng hai nước và cả khối Tây Phương đinh ninh xuất phát từ binh đoàn tin tặc và gián điệp trên mạng của TC.
 Và quan trọng nhứt, là Mỹ, Úc kêu gọi Ấn Độ đẩy mạnh chính sách hướng sang phía đông trước tình hình trên biển TC  ngang ngược bành trướng khống chế vùng biển Đông Nam Á  và Đông Ấn độ Dương. Còn trên bộ thì TC liên minh với những nước xung khắc với Ấn độ như Pakistan.
Riêng tại VN, thì TC phản đối Ấn thăm dò dầu khí cho VN, tại hai lô dầu khí 127 và 128 ,ngoài khơi bờ biển miền Trung Việt Nam.  Ấn độ tỏ ra cứng rắn. Ngoại trưởng Ấn Độ S.M. Krishna có đề cập với VNCS  về thái độ của TC đối với các đề án hợp tác dầu khí Ấn-Việt ở Biển Đông, và xác định rằng New Delhi tiếp tục xúc tiến hợp tác bất chấp sự chống đối của Bắc Kinh. Chánh quyền Ấn độ, Bộ Trưởng Ngọai Giao Ấn độ khẳng định Ấn Độ làm chuyện  này với VN, trên lãnh hải đặc quyền kinh tế của VN, đúng luật biển của quốc tế.
Còn tập đoàn dầu ONGC Videsh Ltd (OVL) của Ấn độ  kiên quyết thúc đẩy VN trong việc hợp tác. Nhật báo Ấn Độ The Hindustan Times cho biết ngày 18/09/2011,ONGC và PetroVietnam có thể ký một biên bản ghi nhớ về hợp tác chiến lược, nhân dịp chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang công du Ấn Độ vào tuần lễ thứ hai của tháng 10. Theo báo này, ONGC sẽ thực hiện thêm nhiều dự án thăm dò, ngay trên vùng biển mà . CS Bắc Kinh luôn khẳng định rằng họ có «chủ quyền không thể tranh cãi trên vùng Biển Đông».
Ô. Shashi Kant Sharma, thứ trưởng Quốc phòng của Ấn độ cùng đi Hà nội với Ngoại Trưởng Ấn còn hứa sẽ đào tạo các thủy thủ tàu ngầm cho Việt Nam tại trường tàu ngầm của hải quân Ấn Độ, INS Satavahana, ở thành phố Vishakapatnam. VN mới đặt mua 6 chiếc tàu ngầm loại Kilo của Nga, trong lúc hải quân Ấn Độ đã có kinh nghiệm sử dụng lọai tàu này từ năm 1986, đã đưa 10 chiếc rồi.
Còn Phi luật tân, một nước có hiệp ước phòng thủ hỗ tương với Mỹ như Úc. Phi đã hơn một lần xung khắc với TC, dùng phi cơ nghinh chiến và tàu chiến cản ngăn  khi TC xâm lấn biển đảo của Phi trong vùng Biển Đông Nam Á.
Tổng Thống Philippines Benigno Aquino tuyên bố sẽ đi Nhựt và nêu vấn đề Biển Đông trong cuộc họp thượng đỉnh với tân thủ tướng Nhật Bản Yoshihiko Noda. Vấn đề Biển Đông - mà Manila gọi là biển Tây Philippines - là mối quan tâm lớn của cả Nhật Bản lẫn Philippines, vì đó là con đường huyết mạch cho các hoạt động thương mại toàn cầu. Tokyo và Manila cần cùng nhau nỗ lực để bảo đảm quyền tự do thương mại, tự do hàng hải tại Biển Đông, như Mỹ thường nói tự do hàng hải quốc tế là quyền lợi cồt lõi của Mỹ và các nước.
Ông cũng xác quyết là tranh chấp ở Biển Đông phải được giải quyết đa phương vì liên quan đến nhiều nước, giống như chủ trương của Mỹ và trái với của TC.
Ngần ấy những diễn biến cho thấy Mỹ và các nước đồng minh củng cố liên minh và tăng gia nỗ lực siết TC, nhăn chận mưu đồ bành trướng bá quyền của TC.
Hai, trong khi ấy Đảng Nhà Nước CS VN [xin gọi tắt là Việt Cộng như gọi CS TQ là TC] thì siết dân không cho biểu tình chống TC.
Những  trò ma mãnh mà Đảng Nhà Nước CS Hà nội dùng để không cho người dân Việt biều tình chống TC thì nhiều lắm. Ban đầu sau khi thấy TC cắt dây cáp  tàu Bình Minh và cấm tàu Wiking thăm dò dầu khí cho VN, quyền lợi của quốc doang bị thiệt hại, CS Hà nội ngầm cho dân biểu tình bày tỏ lòng yêu nước và chống quân Tàu xâm lăng. Saigon chỉ được hai lần vì dân biểu tình đông quá mỗi lần mấy ngàn người và có mặt gần đủ những người biểu tình chống chánh quyền VNCH cũ. CS Hà nội lo ngại phong trào biểu tình lật đổ độc tài lang sang và lo không kiểm sóat được những người biều tình. Dân biểu tình có thể biến cuộc biểu tình chống TC chánh phạm xâm lăng bờ cõi VN rồi chống luôn Đảng Nhà Nước CS Hà nội nhu nhược và thông đồng với TC cắt đất dâng biển mà Thủ Tướng Phạm văn Đồng là người đồng phạm rõ rệt nhứt. Nên công an lũng đọan không còn biểu tình được nữa.
Còn đồng bào ở Hà nội trong đó có những trí thức từng sống với CS, biểu tình ít người hơn, CS gọi là "tụ tập đông người" nên biểu tình được 11 lần là bị CS dẹp. Triệt hạ sau khi Thứ Trưởng Hồ xuân Sơn đi Bắc Kinh lãnh lịnh của  "quan thầy" về "định ướng dư luận". Và Thứ Trưởng Quốc Phòng Nguyễn chí Vịnh đi Bắc Kinh nhận chỉ thị về Việt Nam sẽ "kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người (chống Trung Quốc) ở Việt Nam, và dứt khoát 'không để sự việc tái diễn'. CS còn dẹp mạnh hơn để Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng thảnh thơi đi triều kiến CS Bắc Kinh. Đó là  chuyến công du ngoại quốc, chánh thức và đầu tiên, Ô. Tổng bí thư Đảng CSVN dành cho Bắc Triều. Cái gì sẽ xảy ra cho người Việt yêu nước chống TC sau chuyến đi TC của Ô Tổng Bí Thư bị TC thuần phục từ lâu rồi.
Ngày 18/9/2011, tại Hà Nội và Sài Gòn đã không có các cuộc biểu tình dù cò lời kêu gọi thống thiết trên các mạng trong nước, nhơn khi TC xâm lấn mạnh biển đảo của VN nữa. TC gửi thêm tàu đánh cá trọng tải lớn xuống khu vực quần đảo Trường Sa; TC gây áp lực buộc Ấn Độ phải từ bỏ dự án hợp tác thăm dò dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý; và nhơn kỷ niệm ngày TT Phạm văn Đồng gởi công hàm bán nước cho TC, thừa nhận hai đảo Hòang sa và Trường sa thuộc lãnh hải TC, tức thuộc lãnh thổ TC mà CS Bắc kinh đã họp thức hóa thành huyện Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam của TC.
Người Việt hải ngọai ở nhiều nước trên thế giới biều tình chống việc CS cắt đất dâng biển này. Ở Little Saigon, biếu tình mấy ngàn người trước Tượng Đài Chiến sĩ Việt Mỹ ở TP Wesminster. Tại Đức đã có một số cuộc biểu tình lên án tham vọng thôn tính Biển Đông của Trung Quốc, như tại thành phố Munich, chiều hôm qua và trước đó một ngày, ở Hamburg, trước cửa lãnh sự quán Trung Quốc.
Trong khi trong nước người dân không biểu tình được trước sư bố thiết của công an CS. Thêm vào đó CS ở Saigon cũng đã cấm không cho Câu lạc bộ Phao Lồ Nguyễn Văn Bình phối hợp với nhà xuất bản Tri thức tổ chức cuộc hội thảo tại thành phố Saigon dự kiến vào ngày 17/9 với chủ đề «Công lý và Hòa bình trên Biển Đông."
Ba và sau cùng, CS Hà nội  o  bế quan thầy TC, siết người dân Việt không cho biểu tình, không dám tham gia việc Mỹ siết TC;  lý do giản dị là Việt Cộng sợ TC và sợ dân VN. Sợ TC "cho một bài học" như Ô Đặng tiểu Bình đã làm. CS Hà nội thà đi với TC chịu mất đất, bí quá, kẹt quá thì làm thái thú cho CS Bắc Kinh thì cũng còn quyền cai trị người dân Việt.
Chớ bây giờ "kên" với TC, TC đánh thì dân chúng và quân đội sẽ đảo chánh, không có nơi đào tẩu, có thể mất mạng, tiền bạc gởi dấu ngọai quốc không được xài như Gadhafi.
Còn đi với Mỹ thì không mất đất vì Mỹ từ trước tới giờ không có tham vọng đất đai khi can dự vào chuyện quốc tế. Nhưng chưa chắc Mỹ tin. Tuy nhiên, cái chắc là CS Hà nội sẽ mất đảng, tức mất mạng, mất quyền và tiền. Vì khi người dân có tự do, dân chủ, nhân quyền là ngày CS độc tài đảng trị tòan diện không có lý do tồn tại./.
****************************************************************************************************
 
Việt Nam Đu Dây Giữa Biển Đông

Phạm Trần
Đảng và Nhà nước Cộng sản đang đánh "canh bạc đu dây" với Trung Cộng tại Biển Đông bằng chiến lược  hợp tác an ninh-quốc phòng với Nga, Nam Dương, Ấn Độ, Hoa Kỳ, Nhật Bản và Mã Lai Á để  tạo  vòng đai ngăn chặn Trung Cộng tấn công quân sự vào Việt Nam.
Nhưng chính sách mạo hiểm này của Hà Nội  đã không tránh khỏi  con mắt luôn luôn không tin Việt Nam của Bắc Kinh.
Sự thiếu tin  nhau tuyệt đối, dù bề ngòai vẫn nói cười vui vẻ với tinh thần "môi hở răng lạnh", đã phản ảnh qua  những phát biểu của giới Lãnh đạo Đảng, Nhà nước và Quân sự Việt Nam trong các cuộc họp song phương với phía Tầu từ tháng 8  (2011).  Tình trạng này đã được tăng cường bằng  những việc xấu người Tầu đang gây ra  cho nền kinh tế Việt Nam  trên đất liền và áp lực quân sự  ở  Biển Đông nên  ván bài dùng "hợp tác quốc phòng" với các nước khác của Hà Nội gây áp lực với  Bắc Kinh chưa chắc đã khiến Trung Cộng sờn lòng trước  dự mưu có ngày sẽ "bóp cổ"  giới cầm quyền Việt Nam.
Do đó chiến lược của Tầu là dùng áp lực kinh tế và chính trị để ép  Việt Nam phải "ngôi im", "không cho cựa quậy"  Và kiềm chế tối đa.
Hãy bắt đầu tìm hiểu chiến thuật của Tầu  qua chuyến đi Trung Cộng có nhiều nghi vấn từ ngày 14 đến 19-09 (2011) của  phái đoàn cán bộ chính trị quân sự cao cấp Việt Nam do Ngô Xuân Lịch, Trung tướng, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị cầm đầu.
Theo Báo Quân đội Nhân dân của Bộ Quốc phòng Việt Nam thì chuyến đi Tầu lần này của Phái đoàn Ngô Xuân Lịch là để đáp lại "lời mời của đồng chí Thượng tướng Lý Kế Nại, Ủy viên Quân ủy Trung ương, Chủ nhiệm Tổng bộ Chính trị Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc" .
Tuy nhiên, sư có mặt của tất cả các Chính ủy của các Quân khu Quân đội nhân dân trong chuyến đi mang mầu sắc chính trị nhiều hơn quân sự này đã đặt ra một nghi vấn lớn: Tại sao Cục Chính trị là tổ chức quan trọng cốt lõi có trách nhiệm bảo vệ tư tưởng quân lính và bảo đảm vững chắc quân đội luôn luôn trung thành với đảng đã phải kéo tất cả các cấp chỉ huy chính trị  sang Tầu vào lúc này để làm gì, nếu không phải là để nghe chỉnh huấn ?
Việc này phản ảnh  tình trạng đang có nhiều đơn vị Quân đội nhân dân bị sa sút tinh thần vì lương không đủ ăn và  bị dao động trước áp lực có thể bị tấn công bất ngờ  của những "người đồng chí láng giềng dẻo mép  phương Bắc".
Thêm vào đó còn có một số cấp chỉ huy trong Quân đội và cựu Tướng lãnh nghỉ hưu công khai hoặc kín đáo cảnh báo trước âm mưu bành trướng lãnh thổ của Trung Cộng và nguy cơ Việt Nam sẽ mất hết biển đảo vào tay Bắc Kinh, nếu đảng không biết đòan kết tòan dân chống lại.
Thái độ của những người này, trong số có nhiều người thuộc thành phần "lão thành cách mạng" và có nhiều thành tích chiến đấu, đã ảnh hưởng sâu rộng đến lớp sỹ quan trẻ và những người lính trong quân đội.
Vì vậy mà từ hơn 1 năm qua  đã có  nhiều cấp Tướng và  Tá trong quân đội viết bài trên Báo Quân đội Nhân dân cảnh giác bộ đội phải coi chừng tình trạng "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong hàng ngũ, và phải luôn luôn đề phòng không để cho các "thế lực thù địch" và "diễn biến hòa bình" lung lạc tinh thần.
Trong chuyến sang Bắc Kinh vừa qua của Cục Chính trị  ngoài Ngô Xuân Lịch, còn có  Chính ủy của các Quân khu 4 (Trung tướng Mai Quang Phấn); Quân khu 1 (Thiếu tướng Nguyễn Sỹ Thăng); Quân khu 2 (Thiếu tướng Nguyễn Ngọc Liên); Chính ủy Quân khu 3 (Thiếu tướng Nguyễn Thanh Thược); Chính ủy Quân khu 7 (Thiếu tướng Phạm Văn Dỹ).
Ngoài ra Bộ Quốc phòng Việt Nam còn cử  đi thêm với  phái đòan gồm có Trung tướng Nguyễn Văn Động, Cục trưởng Cục Cán bộ; Thiếu tướng Nguyễn Thanh Tuấn, Cục trưởng Cục Tuyên huấn; Thiếu tướng Nguyễn Xuân Nghi, Chánh Văn phòng Tổng cục Chính trị; Thiếu tướng Lê Phúc Nguyên, Tổng Biên tập Báo Quân đội nhân dân; Đại tá Lê Văn Cầu, Phó Cục trưởng Cục Đối ngoại; Đại tá Chu Ngọc Nho, Tùy viên Quốc phòng tại Trung Quốc.  
Cao điểm của phái đòan Ngô Xuân Lịch đã diễn ra ngày 16-09 (2011) tại Đại lễ đường nhân dân khi phái đòan gặp Tập Cận Bình, Ủy viên Bộ Chính trị Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc, Phó chủ tịch Quân ủy Trung ương, Phó chủ tịch nước CHND Trung Hoa, Giám đốc Trường Đảng Trung ương. Tập Cận Bình là người sẽ thay Chủ tịch Hồ Cẩm Đào lãnh đạo Trung Cộng trong tương lai.
Báo Quân đội Nhân dân (QĐND) của Bộ Quốc phòng Việt Nam tường thuật nội dung tuyên bố của Tập Cận Bình : "Đồng chí tin tưởng, với truyền thống láng giềng hữu nghị tốt đẹp giữa Đảng, Nhà nước, nhân dân và Quân đội hai nước, chuyến thăm của Trung tướng Ngô Xuân Lịch và Đoàn cán bộ chính trị quân sự cấp cao Việt Nam chắc chắn sẽ góp phần thúc đẩy quan hệ giữa hai Đảng, hai nhà nước, hai quân đội ngày càng phát triển."
Và Ngô Xuân Lịch đáp lễ rằng ông ta " vui mừng trước những thành tựu rất ấn tượng của Trung Quốc trong sự nghiệp xây dựng đất nước thời gian qua và cho rằng, đó không chỉ là niềm tự hào của nhân dân Trung Quốc mà còn là niềm vui chung của các nước xã hội chủ nghĩa."
Ô hay, tại sao lại phải tâng bốc  kiểu "nịnh thần" thế nhỉ ? Bây giờ còn mấy nước theo chủ nghĩa Cộng sản đâu ? Đếm đầu ngón tay chỉ còn lại 4 nước Tầu, Việt Nam, Bắc Hàn và Cuba.  Bắc Hàn và Cuba đang đói nghèo mạt rệp thì nhân dân ở  đấy làm sao có thể "vui chung" được ?
Báo QĐND viết tiếp: "Trung tướng Ngô Xuân Lịch nhấn mạnh, Quân đội nhân dân Việt Nam luôn coi trọng việc giáo dục cho cán bộ, chiến sĩ nhận thức đầy đủ mối quan hệ Việt – Trung "vừa là đồng chí, vừa là anh em"; mãi mãi ghi nhớ và biết ơn sự giúp đỡ to lớn của Đảng, Nhà nước, nhân dân và quân đội Trung Quốc trong các cuộc kháng chiến giải phóng dân tộc của Việt Nam. Đảng, Nhà nước, nhân dân và Quân đội Việt Nam sẽ làm hết sức mình để giữ gìn và phát triển mối quan hệ đoàn kết hữu nghị láng giềng anh em giữa Việt Nam và Trung Quốc lên tầm cao mới."
"Việt Nam luôn luôn cảnh giác với âm mưu phá hoại đoàn kết, gây chia rẽ hai nước Việt Nam-Trung Quốc của các thế lực thù địch.
Khi nói những điều này thì Lịch có còn nhớ Cuộc chiến tranh biên giới đẫm máu năm 1979 khi quân Tầu vượt biên giới đánh 6 Tỉnh cực bắc của Việt Nam, theo lệnh của Lãnh tụ Đặng Tiểu Bình là "dạy cho Việt Nam một bài học" không ?
Trên 40 ngàn thường dân và bộ đội Việt Nam chết trong cuộc chiến này. Dấu vết của sự tàn bạo, dã man của quân Tầu vẫn còn ở nhiều nơi dọc biến giới, trong đó có hành động chiếm đóng điểm cao Lão Sơn, nằm sâu trong nội địa Tỉnh Hà Giang vào năm 1984.
Bốn năm sau, quân Tầu lại tấn công và chiếm 8 mỏm đá ngầm ở quần đảo Trường Sa, sau khi đã chiếm trọn quần đảo Hòang Sa từ tay Quân đội Việt Nam Cộng hòa năm 1974.
Hiện nay, quân Tầu đã hòan tòan "làm chủ vùng biển của Việt Nam" từ Hòang Sa xuống Trường Sa nên khi Lịch nói "mãi mãi ghi nhớ và biết ơn sự giúp đỡ to lớn của Đảng, Nhà nước, nhân dân và quân đội Trung Quốc trong các cuộc kháng chiến giải phóng dân tộc của Việt Nam"  thì không biết ông ta có nhớ đến những oan hồn Việt Nam đang tủi hờn uất hận kẻ xâm lăng ở Biển Đông và ở dọc biến giới Tầu-Việt chăng ?
Nhưng "thế lực thù địch" đang "âm mưu phá hoại đoàn kết, gây chia rẽ hai nước Việt Nam-Trung Quốc"  là ai nhỉ, hay lại là chính một số người Trung Quốc xấu và những kẻ Việt gian tay sai cho "Tầu bành trướng" và "Tầu bá quyền" đang ẩn náu trong nước Việt Nam ?
Khi đề cập đến tình hình Biển Đông, Báo QĐND viết : "Trung tướng Ngô Xuân Lịch khẳng định lại quan điểm của Đảng, Nhà nước và Quân đội nhân dân Việt Nam về giải quyết tranh chấp ở Biển Đông, tin tưởng lãnh đạo cấp cao hai Đảng, hai nhà nước với quyết tâm cao và trên tình đồng chí, anh em sẽ giải quyết những bất đồng thông qua biện pháp hòa bình, dựa trên cơ sở luật pháp quốc tế. Quân đội hai nước phải thể hiện vai trò gương mẫu và là trụ cột trong phát triển quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện giữa hai nước."
Nhưng khi quân Tầu bắn giết ngư dân Việt Nam, bắt thuyền đánh cá, tịch thu tài sản, bỏ đói ngư dân Việt Nam, bắt chuộc tiền để được thả về, công khai đưa tầu tuần duyên vào hải phận Việt Nam, xâm hại vùng đặc quyền kinh tế 200 hải klý để cắt cáp các Tầu thăm dò đáy biển của Công ty Dầu khí Việt Nam thì bọn người này có còn "tình đồng chí, anh em" gì với Việt Nam không ?
DẠY DỖ-RĂN ĐE
Đến khi Tập Cận Bình lên tiếng thì Báo QĐND tường thuật rằng : "Đồng chí Tập Cận Bình cho rằng, tuy còn có những bất đồng về tranh chấp ở Biển Đông nhưng "láng giềng hữu nghị và hợp tác" vẫn là dòng chảy chính trong quan hệ hai nước.
Đồng chí nhấn mạnh, quan hệ láng giềng là rất quan trọng, vì đã là láng giềng thì không thể thay đổi, phải ứng xử, quan hệ tốt với nhau mới sống chung ổn định lâu dài được.
Đồng chí cũng khẳng định, Trung Quốc hết sức coi trọng phát triển quan hệ Trung - Việt, luôn quan tâm thúc đẩy các hoạt động tiếp xúc, giao lưu cấp cao, coi trọng hợp tác thực chất và tăng cường các hoạt động hợp tác giữa hai quân đội. Thời gian vừa qua do những bất đồng, tranh chấp ở Biển Đông, quan hệ hai nước có những khó khăn tạm thời, nhưng lãnh đạo hai Đảng, hai nhà nước luôn có niềm tin chắc chắn hai bên sẽ tìm ra những giải pháp để giải quyết thỏa đáng vấn đề này.
Đồng chí cũng cho rằng, những nguyên tắc mà Trung tướng Ngô Xuân Lịch nêu lên để giải quyết vấn đề tranh chấp Biển Đông là rất sáng suốt và tỉnh táo. Việt Nam và Trung Quốc là hai nước láng giềng "môi hở thì răng lạnh"… Đoàn kết hữu nghị với nhau thì chắc chắn sẽ mang lại lợi ích cho cả hai bên."
Nghe như thế chắc Lịch và phái đòan đã mở cờ trong bụng chăng ?
Không hiểu Lịch và phái đòan có hiểu được cái thâm ý của họ Tập khi nói "đã là láng giềng thì không thể thay đổi, phải ứng xử, quan hệ tốt với nhau mới sống chung ổn định lâu dài được" ?
Phải chăng Tập Cận Bình muốn nhắn nhủ Việt Nam đừng quên Công hàm năm 1958 của Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nhìn nhận chủ quyền của Trung Cộng trên 2 Quân đảo Hòang Sa và Trường Sa, cho nên "đã là láng giềng thì không thể thay đồi" ?
Còn chuyện "môi hở răng lạnh" thì ai mà không biết, nhưng người Trung Hoa chỉ biết nói câu này với người Việt và muốn người Việt ghi nhớ còn họ thì nói rồi quên ngay, hay không cần phải nhớ nên đảng Cộng sản Việt Nam mới bị Đặng Tiểu Bình dạy cho bài học năm 1979 !
Và trên Biển Đông bây giờ, người Trung Hoa đang tự do tìm kiếm dầu hỏa trong vùng Hòang Sa, vào  Vịnh Bắc Bộ, đang chuẩn bị đem tầu xuống Trường Sa đào dầu, đã đem 500 tầu đánh cá xuống vùng biển Trường Sa để nuôi cá  dài hạn trên biển thì răng họ có lạnh không ?
GIÁM MỤC NGUYỄN THÁI HỢP
Trong cuộc gặp phái đòan Ngô Xuân Lịch, giới lãnh đạo Quân đội và chính trị Trung Cộng không quên cổ võ việc hai nước Việt-Trung phải giao hảo dựa trên  phương châm 16 chữ và tinh thần bốn tốt (láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai . Láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt ), nhưng thực tế ra sao, mọi người hãy nghe lời phát biểu của Đức Giám mục Nguyễn Thái Hợp, cai qủan Địa phận Vinh, đồng thời là Chủ tịch Ủy ban Công lý và Hòa bình của Giáo hội Công giáo Việt Nam như sau:
"Biển Đông đã nhiều lần nổi sóng, nhưng thật sự chưa bao giờ ghê ghớm và nguy hiểm như hiện nay. Càng ngày ý đồ xâm lược của Trung Quốc càng thâm độc, ngang nhiên và trắng trợn. Đứng trước hiểm họa mất nước, tất cả mọi người Việt Nam, bất phân biệt chính kiến và tôn giáo, đều cảm thấy phẫn nộ và có trách nhiệm với tiền đồ Tổ quốc. Nhìn lại lịch sử VN, người ta thấy khi đối đầu với TQ tổ tiên chúng ta thường dùng cả cương lẫn nhu và mỗi nhà cầm quyền có sách lược riêng. Tuy nhiên, nhìn một cách khách quan, mọi người đều hãnh diện với những gì Nhà Lý, Nhà Trần, Nhà Lê, Nhà Tây Sơn đã thực hiện. Càng nhớ lại hình ảnh hào hung của Hội nghị Diên Hồng ngày xưa, nhiều người cảm thấy bất mãn với thực tại hôm nay.
VN trang bị thêm cho Hải quân và tập trận với bắn đạn thật… đó là một điều cần thiết. Nhưng tôi nghĩ viên đạn mà chúng ta cần bắn lúc nầy là sự đoàn kết dân tộc. Có lẽ đây là một thời cơ quan trọng để tất cả những người Việt chúng ta, ở trong cũng như ngoài nước, bất phân biệt chính kiến ý thức hệ, đặc biệt nhà cầm quyền, những người có trách nhiệm với tiền đồ dân tộc, cần đoàn kết để giúp dân tộc đối đầu với một người láng giềng xưa nay vẫn âm mưu xâm chiếm đất nước chúng ta. Những viên đạn chúng ta cần hôm nay đó là những sự kiện lịch sử, yếu tố pháp lý, sự liên kết với các nước thuộc khối ASEAN cũng như các nước lớn như Mỹ, Nhật, Đại Hàn, Pháp, Đức, Nga… để chống lại tham vọng của Trung Quốc biến Biển Đông thành cái "ao nhà" của họ."
Hỏi : Xin Đức Cha cho biết tại sao đã hủy bỏ tọa đàm "Hòa bình và Công lý trên Biển Đông"?
Đáp : "Nhiều người ở trong nước cũng băn khoăn tự hỏi tại sao Nhà Nước lại cấm một tọa đàm khoa học nhằm cung cấp những lý chứng về địa lý, lịch sử và pháp lý để chứng minh chủ quyền của Việt Nam trên Biển Đông? Tại sao không khích lệ công tác nghiên cứu của các chuyên gia để phục vụ lợi ích quốc gia? Tại sao Trung Quốc sử dụng xã hội dân sự và cổ võ nghiên cứu của các chuyên gia để phê phán phán quan điểm của Việt Nam, trong khi đó dân Việt Nam bày tỏ quan điểm, một cách ôn hòa, để bảo vệ lãnh thổ quốc gia thì bị ngăn cấm và đàn áp? Phải chăng Nhà cầm quyền có mối lo gì khác hơn mối lo hiểm họa xâm lăng của Trung Quốc? Muốn có câu trả lời đầy đủ và rõ rệt nhất cho vấn đề thiết tưởng nên hỏi chính Nhà Nước.
Đối với chúng tôi, Ban Tổ chức cuộc tọa đàm, chúng tôi bó buộc triển hạn tọa đàm không phải chỉ vì Ban Tôn giáo chính phủ và Ban Tôn giáo – Dân tộc thành phố HCM yêu cầu, mà còn vì áp lực nặng nề của nhà cầm quyền trên Tu viện Đa Minh, cơ quan chủ quản của Trung tâm Phaolô Nguyễn Văn Bình, và nhất là sự đe dọa của các cấp chính quyền đối với các nhân viên cộng tác trong tọa đàm. sự viên. Một số người bị cảnh cáo là nếu tham dự tọa đàm sẽ bị mất việc. Công an cũng gặp trực tiếp hay gọi điện thoại cảnh cáo nhiều người tại SG và yêu cầu không được tham dự tọa đàm. Một số giáo phận khác cũng được công an thăm hỏi và làm phiền vì chuyện "Hòa bình và Công lý trên Biển Đông". (Phỏng vấn của Linh mục Trần Công Nghị, Báo điện từ Việt Catholic News, 20-09-2011)
Bấy nhiêu lời nói của Đức cha Nguyễn Thái Hợp đã đủ "giải tỏa" nỗi đau của dân tộc trước thảm họa mất chủ quyền lãnh thổ vào tay Trung Cộng chưa ?
Hay sự sợ hãi,nhu nhược của đảng Cộng sản Việt Nam trước đe dọa của Trung Cộng  nên  được kéo dài thêm cho đến ngày chết trắng mắt ra?
Phạm Trần

 


----- Forwarded Message -----
From: VietHai Tran <viethai712@yahoo.com>
To: Nguoi Linh VNCH <nguoilinhconghoa@yahoogroups.com>; Dien Dan QLVNCH <diendanqlvnch@yahoogroups.com>; Tap The Chien Si VNCH <tapthechiensivnch@yahoogroups.com>; Chien Si Tu Do News <CHIENSITUDONEWS@yahoogroups.com>; Dien Dan Doi Song Vui <doisongvui@yahoogroups.com>; Dien Dan Than Huu <thanhuu@yahoogroups.com>; Khong Gian May Ngan <vandankhonggianmayngan@yahoogroups.com>; Tu Canh Dong May <nhomtruyenthongtucanhdongmay@yahoogroups.com>; Dien Dan Vam Co Dong <vandanvamcodong@yahoogroups.com>; Dien Dan DongNaiCuuLong <DongNai-CuuLong@yahoogroups.com>; diendanxahoi@yahoogroups.com; diendanbaochi@yahoogroups.com; diendantintuc@yahoogroups.com; diendannhanquyen@yahoogroups.com; diendantongiao@yahoogroups.com; nuoc_viet@yahoogroups.com; hoinghi@yahoogroups.com; thaoluan@yahoogroups.com; chinhluan@yahoogroups.com; huonggiang@yahoogroups.com; vuicuoi@yahoogroups.com; ngonngu_viet@yahoogroups.com; diendanvanhoa@yahoogroups.com; vietnamconghoa@yahoogroups.com; diendanvietnam@yahoogroups.com; diendanquocgia@yahoogroups.com; vietnamdiendan@yahoogroups.com; vietnamitifree@yahoogroups.com; vietnamthidan@yahoogroups.com; mevietnam@yahoogroups.com; sghn_9@yahoogroups.com; Dien Dan Cong Luan <diendancongluan@yahoogroups.com>; Dan Toc Viet <dantocviet@yahoogroups.com>; Dien Dan KVVNNCVC <KVVNNCVC@yahoogroups.com>; Tran Trong Nhan <trn_trongnhan@yahoo.com>; 'Cat Bien' <sn68pbc@yahoo.com>; Vi Anh <vianhvietbao@yahoo.com>
Cc: Nguoi Viet Quoc Gia <nguoivietquocgia@yahoogroups.com>; Dien Dan Binh Luan <diendan_binhluan@yahogroups.com>; Dien Dan Tin Tuc <diendantintuc@yahoogroups.com>; Dien Dan Thong Tin <diendanthongtin@yahoogroups.com>; diendanthongluan@yahoogroups.com; diendanthoiluan@yahoogroups.com; diendannghiluan@yahoogroups.com; huyethoa@yahoogroups.com; vuonthotaodan@yahoogroups.com; tinhthuong36-a@yahoogroups.com; diendantudodanchu@yahoo.com; diendanchinhtri@yahoogroups.com; nhomtruyenthong@yahoogroups.com; dantocviet@yahoogroups.com; diendancongluan@yahoogroups.com; diendandautranh@yahoogroups.com; vandanvamcodong@yahoogroups.com; thica@yahoogroups.com; diendanviahe@yahoogroups.com; tintucdatviet@yahoogroups.com; vnch-foundation@yahoogroups.com; vietnamhaingoai@yahoogroups.com; diendanqlvnch@yahoogroups.com; nqnvagdqd@yahoogroups.com; kqvn@yahoogroups.com; diendankbc@yahoo.com; hoinghinguoiviethaingoai@yahoogroups.com; diendansanjose@hotmail.com; chuong_ga@yahoogroups.com; tiengchuong1@yahoogroups.com; Ty Nan Viet Nam <tynanvietnam@yahoogroups.com>; Dien Dan Hoi Nghi <hoinghi@yahoogroups.com>; Dien Dan Chinh Luan <chinhluan@yahoogroups.com>; Dien Dan Thao Luan <thaoluan9@yahoogroups.com>; Tran Viet Hai <viethai712@yahoo.com>
Sent: Friday, September 23, 2011 2:08 PM
Subject: [HUYET-HOA] Re:Việt Nam Đu Dây Giữa Biển Đông *** Mỹ Siết TC, VC Siết Dân
__,_._,___


29/09 “Chỉ tiêu niềm tin” và ổn định kinh tế

NGUYÊN THẢO
29/09/2011 16:00 (GMT+7)
pictureKhông né tránh, nhiều chuyên gia kinh tế và đại biểu Quốc hội đã thẳng thắn đưa ra đề nghị phải đặc biệt coi trọng việc khôi phục và ổn định niềm tin của nhân dân cùng các nhà đầu tư trong thời điểm hiện nay - Ảnh: Reuters.
Một doanh nhân - đại biểu Quốc hội phản ánh, có những doanh nghiệp không tin kinh tế vĩ mô có thể ổn định trong thời gian ngắn.


Một vị viện trưởng nhận định, “niềm tin đang bị xói mòn”.


Một chuyên gia kinh tế là quan chức đã nghỉ hưu cụ thể hơn, “niềm tin của dân vào Chính phủ bị xói mòn”.