Thứ Sáu, 01/07/2011, 01:51 (GMT+7)
TT - Tập tiểu phẩm dày dặn, ngót gần 400 trang của cố nhà văn Xuân Sách vừa được Phương Nam Book và NXB Hội Nhà Văn ấn hành là cuốn sách khá thú vị. Sách gồm ba phần: Tích cũ tuồng nay, Cơm & phở, Thị phi. Mỗi phần ý tứ cài đặt khác nhau nhưng giọng văn thì giễu nhại thâm sâu, người đọc sau khi bật cười có thể lặng tê... chực khóc.
Ảnh: V.Q. |
Với các bút danh Minh Phẩm, Hàm Yên đều đặn mỗi tuần một tiểu phẩm trên báo Bà Rịa - Vũng Tàu, số bài của Xuân Sách nay được tập hợp lại sẽ in thành ba tập (đã in Từ từ tính - Phương Nam Book và NXB Thanh Niên 2010).
Ngắn gọn "trong lòng bàn tay", tiểu phẩm của Xuân Sách thật đáng đọc, đáng ngẫm.
Xin chép lại một chuyện để hầu bạn đọc: "Con chim cu gặp con chim gáy. Chim gáy hỏi: "Bác đi đâu vậy?". Chim cu đáp: "Tôi đi Tây nguyên". "Tại làm sao phải đi?". "Ở đây người ta ghét tôi gù gù cái điệu quê mùa hiền lành nên phải đi". Chim gáy nói: "Xem ra bác phải đổi tiếng kêu đi mới được, nếu không thì bác đi Tây nguyên chứ đi Tây Ban Nha người ta cũng ghét bác, vì nhân tình đâu mà chả thế. Cứ như ý tôi thì bác phải lựa ý người ta. Người thích sát phạt thì bác phải hót điệu Hán Sở tranh hùng; người ta ưa sầu oán thì bác phải hót khúc Tư Mã phụng cầu; người ta khoái nhảy nhót phô ngực ngoáy mông thì phải có điệu "rốc, ráp, rốn, reng"... Nếu không thì rụt cổ, thu cánh, ngậm miệng mà chết khô". Chim cu buồn bã: "Khốn nỗi tôi sinh ra chỉ quen hót cái điệu gù gù êm ả cho người ta nghe thanh thản tâm hồn. Nếu tôi thay đổi như bác thì tôi không còn là chim cu nữa". Chim gáy nói: "Bác "bảo thủ" như thế thì em cũng chịu. Em khuyên bác điều này: Có một hòn đảo ở đó toàn giống khỉ, có lẽ đến đấy thì thích hợp". Chim cu nghe lấy làm phải bèn cất cánh bay ra đảo khỉ" (Chim cu và chim gáy).
T.N.T.
No comments:
Post a Comment